Pozdrav

Tady jsi doma, jen tady a nikde jinde je to tvá země, tobě patří a ty patříš k ní, jenom k ní.

Thứ Tư, 3 tháng 6, 2015

CHUYỆN NHỮNG NGƯỜI TỬ TẾ:

Trời mưa, mình cầm ô, bế cháu Ben, dắt cháu Cun vội vã đến Nhà trẻ HUGO. Dọc đường anh hàng thịt chạy ra nói nhỏ: "Ông ơi, ông chưa cài cúc quần". Mình giật mình, cầu cứu: "Chả còn tay nào nữa. Hay mày cài hộ bác cái. Chỉ có 2 cúc thôi mà". Anh hàng thịt xòe tay: "Tay cháu toàn mỡ. Thật ra, hôm nào ông cũng quên không cài. Thôi được, để cháu nhờ người khác"... Tưởng tay này nói đùa, hóa ra hắn làm thật. Một bà bán rong rổ rá nhựa đang trú mưa gần đó chạy ra giúp mình. Bà vừa cài vừa chép miêng: "Tội nghiệp ông!". Mình chỉ biết thẳng lưng, chết đứng như Từ Hải... Đêm về mình trằn trọc mãi, định bụng phải tìm gặp lại bà mua dăm cái rá trả ơn. Mấy tháng rồi bà mất tăm, như người trong mơ...
Ôi chao, chỉ sống dưới chế độ này, ta mới gặp một thứ tình hữu ái giai cấp đến vậy.

(Chuyện có thật của Nguyễn Thành Hưng)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét