Pozdrav

Tady jsi doma, jen tady a nikde jinde je to tvá země, tobě patří a ty patříš k ní, jenom k ní.

Chủ Nhật, 18 tháng 3, 2018

Mua rơm mà ăn...

- Sao anh không ngủ cứ nhìn xuống em hoài vậy?
- Anh ngủ chuyên nằm úp và mở mắt em ạ.
Cô gái kêu lạnh chân, nhờ tôi xuống kéo mền đắp dùm 2 chân.
- Lạnh quá anh ạ ? mình kể chuyện vui đi, em không ngủ được.
- Chuyện gì được nhỉ ? em kể trước đi.
- Chuyện về cô giáo anh nhé?
- Thôi thôi, chuyện giáo viên nghe buồn lắm, em kể chuyện gì vui vui một tí đi.
Em bắt đầu kể: "Vua đi đánh trận, giao thằng hầu trông nom công chúa xinh đẹp. Dặn thực hiện mọi yêu cầu của công chúa.
Đêm 1 công chúa cởi truồng gọi hầu vào phòng ngủ. Kêu lạnh. Hầu lấy mền đắp cho công chúa.
Đêm 2 lại gọi. Hầu vào phòng không thấy có mền đâu nữa. Hầu lấy rèm cửa đắp cho công chúa.
Đêm 3 lại gọi. Không có mền, không có rèm. Hầu cởi áo đắp cho công chúa.
Vua đi trận về hỏi công chúa?
- Hầu có làm theo yêu cầu của con không ?
- Chả làm gì cả cha ạ.
- À... à.... Vậy thì mai chém.
Trước khi chết, hầu than vãn với đao phủ. Đao phủ bảo:
- Thấy đống rơm kia không ?
- Thấy.
- Ăn đi. Mày đúng là 1 con bò.
Tôi phá lên cười vì câu chuyện của em và tôi ngủ thiếp đi lúc nào không hay. Lúc đến trạm dừng chân, em quyết định đổi chuyến xe khác. Tôi nhanh tay giúp em lấy hành lý. Em đưa tôi tờ 100K. Tôi ngạc nhiên hỏi:
- Tôi chỉ muốn giúp em thôi mà.
- Anh cầm đi. Tiền này để anh mua rơm mà ăn.
.....
Tôi ngơ ngác không hiểu???
....
Cả nhà có ai không hiểu như em không
....
Sưu tầm

Tiếng Việt tuyệt vời.

Nhà nghiên cứu Dân tộc học và Việt học Đinh Trọng Hiếu từ Paris vừa gửi cho tôi một bài thơ sưu tầm được.
Không biết tác giả bài thơ là ai nhưng tôi phải bái phục.
Người Việt phải giữ gìn tiếng Việt.
Đừng giở những thứ trò cải tiến nhảm nhí. Cải tiến nhảm nhí chính là phá hoại chữ nghĩa của bao thế hệ cha ông để lại.
Xin cảm ơn Anh Đinh Trọng Hiếu và xin chia sẻ cùng quý vị bạn bè.
                                       (lượm lặt trên Internet)
                                                                                                  
TIẾNG VIỆT TUYỆT VỜI

1. Bài thơ gốc.

Ta mến cảnh xuân ánh sáng ngời
Thú vui thơ rượu chén đầy vơi
Hoa cài giậu trúc cành xanh biếc
Lá quyện hương xuân sắc thắm tươi.
Qua lại khách chờ sông lặng sóng
Ngược xuôi thuyền đợi bến đông người
Xa ngân tiếng hát đàn trầm bổng
Tha thướt bóng ai mắt mỉm cười.

2. Ðọc ngược bài gốc từ dưới lên:

Cười mỉm mắt ai bóng thướt tha
Bổng trầm đàn hát tiếng ngân xa
Người đông bến đợi thuyền xuôi ngược
Sóng lặng sông chờ khách lại qua
Tươi thắm sắc xuân hương quyện lá
Biếc xanh cành trúc giậu cài hoa
Vơi đầy chén rượu thơ vui thú
Ngời sáng ánh xuân cảnh mến ta.

3. Bỏ hai chữ đầu mỗi câu trong bài gốc,
(ta được bài ngũ ngôn bát cú, luật bằng vần bằng):

Cảnh xuân ánh sáng ngời
Thơ rượu chén đầy vơi
Giậu trúc cành xanh biếc
Hương xuân sắc thắm tươi
Khách chờ sông lặng sóng
Thuyền đợi bến đông người
Tiếng hát đàn trầm bổng
Bóng ai mắt mỉm cười.

4. Bỏ hai chữ cuối mỗi câu trong bài gốc,
đọc ngược từ dưới lên, ta được bài
(ngũ ngôn bát cú, luật bằng vần bằng):

Mắt ai bóng thướt tha
Ðàn hát tiếng ngân xa
Bến đợi thuyền xuôi ngược
Sông chờ khách lại qua
Sắc xuân hương quyện lá
Cành trúc giậu cài hoa
Chén rượu thơ vui thú
Ánh xuân cảnh mến ta.

5. Bỏ ba chữ cuối mỗi câu trong bài gốc,
(ta được bài tám câu x bốn chữ)

Ta mến cảnh xuân
Thú vui thơ rượu
Hoa cài giậu trúc
Lá quyện hương xuân
Qua lại khách chờ
Ngược xuôi thuyền đợi
Xa ngân tiếng hát
Tha thướt bóng ai.

6. Bỏ ba chữ đầu mỗi câu trong bài gốc,
(đọc ngược từ dưới lên, ta được bài tám câu x bốn chữ).

Cười mỉm mắt ai
Bổng trầm đàn hát
Người đông bến đợi
Sóng lặng sông chờ
Tươi thắm sắc xuân
Biếc xanh cành trúc
Vơi đầy chén rượu
Ngời sáng ánh xuân.

7. Bỏ bốn chữ đầu mỗi câu trong bài gốc,
(ta được bài tám câu x ba chữ).

Ánh sáng ngời
Chén đầy vơi
Cành xanh biếc
Sắc thắm tươi
Sông lặng sóng
Bến đông người
Ðàn trầm bổng
Mắt mỉm cười.

8. Bỏ bốn chữ cuối mỗi câu trong bài gốc,
(đọc ngược từ dưới lên, ta được bài tám câu x ba chữ).

Bóng thướt tha
Tiếng ngân xa
Thuyền xuôi ngược
Khách lại qua
Hương quyện lá
Giậu cài hoa
Thơ vui thú
Cảnh mến ta./.

(KHÔNG BIẾT TÁC GIẢ)

Nhà Nghiên Cứu Đinh Trọng Hiếu sưu tầm.

Thứ Bảy, 17 tháng 3, 2018

‘Cậu nhỏ’ nổi dậy!

Một hôm rảnh rỗi chẳng có việc gì làm, ‘cậu nhỏ’ nhà ta mới nghĩ ra chuyện đòi tăng lương.
Cậu viết hẳn 1 lá đơn: Kính gửi Hội đồng quản trị! Tôi, tự ‘cậu nhỏ’, yêu cầu được tăng lương vì những lý do như sau:
1. Tôi phải làm công việc lao động chân tay
2. Tôi làm việc ở độ sâu
3. Tôi luôn phải làm việc bằng đầu
4. Tôi không được nghỉ định kỳ, nghỉ cuối tuần hay nghỉ lễ
5. Tôi phải làm việc trong môi trường ẩm ướt, tối tăm
6. Tôi không được trả thêm tiền làm việc ngoài giờ hay tăng ca

Và sau đây là phản hồi của phòng Quản lý nhân sự: 
Sau khi xem xét đơn yêu cầu cũng như những lý lẽ anh đã nêu, hội đồng quản trị từ chối yêu cầu của anh với những lý do sau:
1. Anh không làm việc suốt 8 tiếng
2. Anh ngủ trong giờ làm việc ngay sau khi làm xong việc một cách sơ sài
3. Anh không luôn nghe theo lệnh của ban điều hành
4. Anh không chịu ở yên tại vị trí được giao mà hay ghé thăm những khu vực khác
5. Anh thường hay nghỉ không theo lịch phân công
6. Anh không bao giờ chịu chủ động trong công việc
7. Anh luôn cần được tạo áp lực và kích thích mới chịu bắt đầu làm việc
8. Anh không luôn tuân theo những biện pháp ‘An toàn lao động’, ví dụ: như không mặc đồ bảo hộ
9. Anh không thích làm việc tăng ca
10. Đôi khi anh bỏ vị trí được giao trước khi hoàn thành công việc
Và nếu như tất cả những điều trên còn chưa đủ thì chúng tôi xin nói thêm là anh đã thường xuyên bị nhìn thấy ra vào chỗ làm việc với 2 túi lớn rất khả nghi...

BUÔN LẬU cát

Một cô gái đèo theo hai bao tải cát trên chiếc xe đạp rất đẹp. Qua đồn biên phòng, cán bộ Biên phòng hỏi:
- Cô chở cái gì trong bao tải vậy?
Cô gái nhẹ nhàng trả lời:
- Chỉ là cát thôi.
Biên phòng không tin, bắt đổ ra kiểm tra, thì đúng là chỉ toàn cát.
Ngày qua ngày, hôm nào cũng thấy cô chở theo hai bao cát... Biên phòng rất cảnh giác, sợ cô ta vùi cái gì bên trong, nên hàng ngày vẫn kiên nhẫn kiểm tra, nhưng vẫn chỉ toàn cát. Nhiều năm sau, khi đã về hưu, anh cán bộ biên phòng gặp lại cô gái hỏi:
- Tôi làm cửa khẩu bao năm qua, nhưng không hiểu cô đã buôn lậu gì qua biên giới?
Cô gái tươi cười đáp:
- Dạ, em buôn lậu xe đạp ạ...!!!!!!!!

Thuê bao trả sau...

Hai vợ chồng cãi nhau ỏm tỏi, cô vợ vừa khóc rấm rứt vừa nói:
- Anh bỏ ra có 2 chỉ vàng để cưới tôi mà lại đày đọa tôi cả đời vậy sao? Trong khi anh hãy lên trên mạng mà xem, người ta bỏ ra một đống tiền trên 16 tỉ cho một cô gái mà chỉ được phép dùng có 7 năm thôi.
Tay chồng kia cũng không vừa, gân cổ lên nói:
- Người ta dùng thuê bao trả trước, còn tôi dùng thuê bao trả sau. Cô thử tính đi, từ 2 chỉ vàng của tôi đặt cọc, đến lương lậu tháng nào tôi cũng nộp cho cô đủ cả, đó là chưa tính nhà cửa đất đai. Mấy cô gái đó sau vài năm là hết giá trị, có ai thuê bao tiếp thì bị hạ giá cho đến khi còn con số không. Còn riêng cô thì giá tăng theo lương, càng già càng tăng, khi hết hạn sử dụng cũng tăng. Tôi hợp đồng với cô là bản hợp đồng vô thời hạn, coi như là tôi bị đi tù chung thân khổ sai. Vậy cô xem cái nào hơn hả?
- !?!

Thứ Ba, 6 tháng 3, 2018

Cách vào đề bá đạo của thầy giáo

Đầu giờ toán, thầy giáo ra câu đố dành cho cả lớp.
– Thầy hỏi các em, ăn cắp nhạc thì gọi là gì?.
– Thưa thầy là đạo nhạc ạ!
– Thế ăn cắp ý tưởng là gì?
– Là đạo ý tưởng ạ!
– Ăn cắp thơ gọi là gì?
– Là đạo thơ ạ!
– Vậy còn ăn cắp răng?
Cả lớp ngơ ngác nhìn nhau…
– Các em mở sách, hôm nay chúng ta sẽ học… ”đạo hàm”.

Chủ Nhật, 4 tháng 3, 2018

Báo vớ vẩn + CƯỚP!

Đôi vợ chồng trẻ ăn tối xong,anh chồng ngồi đọc báo cho vợ nghe :
- Lại thêm 1 căn bệnh ung thư nữa do hút thuốc lá…
- Anh bỏ thuốc ngay.
- Uống rượu,huynh đệ tươg tàn..
- Đấy,anh bỏ rượu đi…
- Tình dục nhiều có hại cho sức khỏe…
- Anh xé ngay tờ báo cho em. Vớ vẩn…
- !!!

và 


1 người khách ăn xong bát phở
- Phục vụ, tính tiền!
- Dạ 150 ngàn
- Cái gì 150 ngàn 1 bát phở! Không giảm giá được cho đồng nghiệp à
- Ơ thế quý khách cũng bán phở à ???
- Không......ăn cướp !!!

Thứ Bảy, 3 tháng 3, 2018

Bất cân xứng

Bắc tình yêu lên cân
Chẳng bao giờ bằng cả
Lúc anh nặng mùa xuân
Em nhẹ tênh mùa hạ
Anh đang vui hoa lá 
Em lại buồn cành khô
Khi anh là xóm vắng
Em lại là thủ đô
Lúc em là công chúa
Anh lại là thằng gù
Khi anh là ông vua
Em là cô dân nữ
Khi anh là hoàng tử
Em lại là nữ tu
Khi em nằm em ngủ
Anh thức ngồi anh ru 
Cả đời theo em chạy
Anh như cái đèn cù