Pozdrav

Tady jsi doma, jen tady a nikde jinde je to tvá země, tobě patří a ty patříš k ní, jenom k ní.

Thứ Hai, 26 tháng 2, 2018

Làm kinh doanh hãy nhớ: nhiều - ít

  1. Tiền chảy về nơi có nhiều tiền.
  2. Người tập trung về nơi có nhiều người.
  3. Thông tin đi đến nơi có nhiều thông tin.
  4. Giá cả có xu hướng đắt lên ở nơi đắt đỏ.
  5. Người càng chi ít thì càng ít có tiền
  6. Lấy tiền của nhiều anh nghèo trả tiền cho ít anh giầu.
  7. Danh càng nhiều thì tiền càng nhiều.
  8. Quyền càng nhiều thì tiền càng nhiều.
  9. Tiền càng nhiều thì danh càng nhiều.
  10. Tiền càng nhiều thì quyền càng nhiều.
  11. Ngày càng có nhiều người có nhiều tiền đi đến nơi tiêu nhiều tiền.
  12. Ngày càng có nhiều người giầu không biết mình có bao nhiêu tiền.
  13. Người càng có nhiều tiền thì tỷ lệ % tiền của mình làm từ thiện càng cao.
  14. Giá cả càng cao thì lòng thỏa mãn của người mua được hàng càng cao.

Ở đời...

Nếu bạn nợ ngân hàng 1 tỉ thì bạn sợ ngân hàng. Nhưng nếu bạn nợ ngân hàng 10 tỉ thì ngân hàng sẽ phải sợ bạn.
---
Bán thân 1 đêm vài trăm nghìn, người ta gọi bạn là gái gọi là cave, nhưng bán thân 1 đêm vài nghìn đô, người ta gọi bạn là kiều nữ.
----
Bạn bán đất được 1-2 nền người ta gọi bạn là cò đất, còn nếu bạn bán hơn trăm lô người ta gọi bạn là doanh nhân,đại gia bất động sản.
----
Nếu bạn quảng cáo bán hàng online trên facebook thì bị người ta ghét,xem thường và đôi lúc xem bạn là kẻ lừa đảo nhưng khi bạn bán đựợc 100 đơn hàng/ngày thì người ta lại ngưỡng mộ và gọi bạn là nhà phân phối.
----
Bạn làm mướn 200k/ngày, chơi bài thua vài trăm ngàn thì bị người ta nói là nghèo mà bày đặt cờ bạc, nhưng bạn làm 20 trieu/ngày, chơi thua vài triệu đồng, người ta nói bạn là chơi giải trí cho vui.
----
Lúc chưa thành công hay không có tiền trong tay, bạn nói cả ngày thì bị xem là chém gió, nghèo mà bày đặt lý lẽ. Đến lúc thành công, có tiền bạc trong tay rồi thì 1 câu nói của bạn cũng là triết lý, dù bạn có nói sai thì người nghe cũng khăng khăng cho là đúng.
----
Khi bạn giàu có cho dù họ hàng đại bác bắn không tới cũng qua nhận người thân, đi tới đâu cũng được hoan nghênh chào đón. Nhưng khi bạn nghèo khó dù có ruột thịt thế nào họ cũng xem bạn như người xa lạ.
----
Trong đời phải có nghèo một lần và giàu một lần mới biết ai là bạn ai là bè. Ở đời nhiều cái lắm cái ngược.

Thứ Năm, 22 tháng 2, 2018

Đặng Đình Hưng

Thân gởi cả nhà, 

Bác Đặng Đình Hưng là cha của Đặng Thái Sơn, đúng không? Khi Đặng Thái Sơn được giải nhất về đàn dương cầm ở Ba Lan năm nào, thì ban giám khảo và cả các nhà phân tích đều nhất trí với nhau rằng: kỹ thuật có thể có người trong cuộc thi hơn Đặng Thái Sơn, song tâm hồn Sơn, hoàn cảnh của Sơn là đồng điệu hay hiểu Chopin nhất. 
Tâm hồn và ý thức của con cái, nhất là con trai, thường ảnh hưởng phần lớn bởi người cha.  Như vậy theo GS Tú cho biết, bác Hưng là thuộc nhóm Nhân Văn Giai Phẩm (một thời bị đả phá) thế mà bác có người con tâm hồn hay thế! 

Chúc tất cả 1 ngày tốt lành. 
Tiến 

Tôi tìm hiểu được biết bác Đặng Đình Hưng từng là lãnh đạo Đoàn Ca múa Nhân dân Trung ương trên An toàn khu. Vướng vào Nhân Văn - Giai Phẩm. 
Ông bị thôi mọi chức vụ và phải đi chăn bò chăn trâu ở Nông trường Chí Linh.
Sau này con trai ông là Đặng Thái Sơn bị gây nhiều khó khăn khi đi thi giải Chopin ở Warszawa năm 1980.
Đến năm 1978?! ly hôn với bà Thái Thị Liên.
Tại thời điểm Đặng Thái Sơn đoạt giải Chopin (Ba Lan), bác Đặng Đình Hưng đang lang thang không nhà cửa, phải sinh hoạt dưới gầm cầu thang (chắc khu tập thể nào đó)... Đặng Đình Hưng bị bệnh đã khá lâu và không được điều trị một cách đúng mức, cần phải mổ ngay, một cái bướu trong phổi nhưng ông vẫn phải nằm nhà chịu đau đớn. 
Tin Đặng Thái Sơn đoạt giải Chopin ở Warszawa như một làn sóng chấn động giới âm nhạc cổ điển toàn thế giới. Khi nó loan về tới Việt Nam thì báo Nhân Dân chạy tin lớn nơi trang nhất, suốt ba ngày liền.
Đặng Thái Sơn mang giải thưởng về nhà hôm trước, vài ngày sau Đặng Đình Hưng được nhập viện, một bệnh viện dành cho các cán bộ cấp cao cỡ thứ trưởng trở lên. Đặng Đình Hưng được bác sĩ Tôn Thất Tùng, người bác sĩ số một của y khoa Hà Nội khám bệnh và được giải phẫu bởi một bác sĩ lừng danh về phẫu thuật. Nhờ vậy mà ông sống thêm được mười năm nữa...

Do.honza sưu tầm.
Văn Cao - Đặng Đình Hưng

Thơ của Đặng Đình Hưng (nhân văn giai phẩm)

Nhờ nhà văn Đỗ Ngọc Việt Dũng phân tích giúp. Tôi không hiểu nổi. 
ĐNVD: Báo cáo giáo sư, để tôi qua gặp bác này hỏi xem sao đã nhé!

Tôi lại đi… 
jữa cái nong hình záng lưng tôi, một bảng đen trước mặt, một vòng phấn dưới chân, zính zính… những con 8 lộn zọc nhẵn thín nam châm gói trong hạt thóc jống của không biết. 

Tôi khắc biết mênh mông một cái bẹn Epicure ngập chìa truồng bốn fía cơn mưa tu lơ khơ xanh đỏ con sập sành–bọ ngựa bậu vào nhảy tung! cõng đi chơi trên lưng Nilông–Cactông của Định mệnh! 

Tôi hề biết 
/kể cả quả mít nứt 
Tôi đã tìm ở sau cái gương/cũng không có jì hết 
Tôi đã tiếp đau thương những nhỏ nhỏ thường thường 
Đã húp ra đi từng bát những nhạt nhạt mềm mềm 

và rất ngon 

Tôi đã bưng 
Nhẹ thôi. 
/một nong nghiêng cơn mưa ở trên lưng αlfa cõng tôi Uynh đơ toa… tôi cõng fạt αlfa. 
Có lẽ zẹt. Bởi ở trên ngực, cứ thình thình một tiếng đập. 

Khi trả một jờ được ngắm 
vào cái ống kính đèn chiếu, chiều zọc –chiều ngang–bề ngoài–và những chiều dài zài zại zột 

Khi lọ mực đầy tràn những chữ Hoa còn hòa tan chưa viết qua loa vài nốt. 

Tôi quên. 
Là quên hết 
lôgazitm những đường cong gẫy 4 chân bàn kề răng góc nhọn nhai ràu rạu những tảng xuống hoàng hôn bãi cát ngoài không khí 
những quả bóng cao su vô ý. 

Tôi lại hề hiểu, sao nhỉ, và vắt vẻo, con chim αlfa đứng đầu nhà Mêta? 
và quanh quẩn. Khi ấy tôi còn bé, kiễng chân lên, bắc ghế không cao quá cái hòm nhòm nhòm… miếng ngon α đậy lồng bàn. Mùa tròn. 

Từ góc nhọn A, tôi đi ghềnh V ghê sợ nhất. 
Thực ra, cứ đến I, tôi nhớ lộn về. 
Người ta bảo nơi chân trời chấm hết, có YZ. 
Tôi hề biết những chiều zài không kilômét của cái đèn xếp mà tôi thích nhất. 
Cứ là cái chi tiết, cái chi tiết. 
Mà tôi biết nhất. 

Tôi ghé Bến lạ một chiều không αlfa 
Nơi tôi đứng, 
Một cái đĩa Mêta 

Ghé bến một sớm mai zận zữ sân ga những ra đi αlfa không báo trước Têta đi gọi người đỡ đẻ con cá nhỏ lượn vòng biển lạ 
buồng mình đi đứng không gõ cửa và vô lễ cái bút chì ngày đêm thòi thòi thôi bú ma lanh ngó sang một quyển sách bụng chửa tướng ló bến 
khuôn mặt bưng một chậu jặt. 

Vâng, tôi chán Bến lạ 
Tôi già rồi 
Tôi không làm jì được quyển lịch 

Tôi ghé Bến lạ cắn một quả vả và những kỳ lạ mầu xanh chưa chín ngọn đèn chín rũ của lần đầu gặp gỡ những khoảng cách là… lạ αlfa–Mêga. 

Và lạ miệng! tìm bàn chân xào xạo của Têta, thì ra αlfa là con số đợi ở hai vai nở vội tôi đuổi theo níu lại hai mùa. 

Tôi đi đây, từ mỗi ngón tay rút ra một chiếc chìa khóa chuông lách cách tra vào ổ khóa nằm trong ký ức bằng vàng của không khí kì lạ mặt hễ soi gương cứ là 1 bản zạo đầu. 

Bến lạ ngay gầm jường mưa to ngay ở gầm bàn và trong hòm mọi người hở một con tầu navir trọng tải những hình thù Hồng hải căng lên những cái yếm mùi nồng của đám cưới năm ngoái hong ra khoe và đã đi – những cột đèn đứng lại. 

Cột đèn song song nhảy plongeon vào vận mệnh rồi đứng đấy gội nước hạnh phúc dài ngắn ngó sang tôi lệnh khệnh 

Cột l’umiere 
cũng lễ mễ đi về Bến lạ 
ai mà jữ lại được làn khói thuốc lá cứ cuộn khoanh đố anh vẽ nối mầu xanh! 

Bến lạ gác chân lên những hình lăng của cái đồng hồ quả lắc khệnh khạng đưa những quả thịt chậm song song với những cái chai không, chìa những bộ đùi e lệ lạ và trí tuệ bông hoa ngây ngủ ngày ngay Bến lạ. 
Song song, môi từng đôi 
Vải, và cái thước mét 
Con jơi đực, và tầu lá chuối hột 
Mắt đẹp, và sa mạc tờ croquis kẻ chậm 
những đường chì cuộn ốc… 


Lên vai những quả đèn cườm lộng lẫy vứt, 
vác, chạy. 
Tôi ăn tiệc - bộ tóc nguyên thủy lườm tôi bê bết tái - nó cắn một nửa… cắn ¾ - cắn còn một tị… chỉ một tị nữa thôi. Vào hội đi! Còn một miếng cuối cùng. Không mất tiền. Gratis – dernière catusơ, hút! 

Tôi đi đây, đi tìm chơi với cái nút chai. 
Nhưng không! hãy nói chuyện. 
Thì ra thèm muốn là một thỏi fấn tắm nước nóng cọ bàn chân khô lau cái khăn không 

Nói thật 
Tôi 80 tuổi rồi 

Bao nhiêu lần răng rụng, răng mọc, và húi tóc 

Có lần, 
Tôi nhận mặt… một cái chai đánh mất hàng đồng nát 
mang máng bên tai bằng thiếc, và một cái hộp 

và nói thật, 
trong đôi guốc, tôi chú ý nhất cái chật chật của đôi quai 

Ngộ nhỡ 40 tuổi, tôi fải 40 đôi vai 
hễ tuổi 42 
là có cái lưng zài 
40 cái mâm 
40 đôi đũa 
Mỗi ăn xong, 
lại một rửa mồm 
40 bánh xà phòng 

Nhưng 
Tôi 50 tuổi rồi 
Tôi đang trẻ lại đây 
Hình như tôi đã đi nhuộm tóc 
50 tuổi rồi 
Zùng jì đến 50 gói kẹo? 

hễ mưa, một cái túi to, 
tôi ra đường vồ sẹo 
tôi, 50 tuổi rồi 
50 khá 
50 tồi 
50 lời 
50 lưỡi zao cạo 
Vậy: 
tôi vẫn cần zùng 
đúng 50 đôi môi 

Thật đấy! cứ là bẻ đôi 
Thế kỉ ơi! lại đây ta zắt đi chơi 

Cõng thốc tôi về cây 91 
kilômét 1 

91 lần mất 
mất tuột 
Ai cũng fải buồn cười 
cái chai cũng buồn cười 
91 lần biết lẫy, 
/biết cười 
91 lần thôi bú 

91 lần tôi đứng đến gót tôi zẫn tôi đi chơi lon ton vào một cái chợ toàn hoa zâm bụt 

91 lần bắt được 
91 lần chật ních, hích, răng rụng hết, cầm lên bằng mắt rứt rứt… 
Vậy, ngã tư 91 
tuổi lên 1 
tôi khóc 
91 lần thuốc lá, 
trầm ngâm… 

91 lần tha thứ hẳn! 

Chào tôi đi! hào tôi đi! tôi đang ghé Bến lạ một chiều nâu αlfa đây, anh có nhớ? Bên quán Têta… ngồi ăn những hình thù im lặng lạ xúc lên từng cùi zìa kí ức đi đất từng bước bước! chiều cao 91 ngó xuống ăn những mùi vai lạ 1. 

Nhưng đã có ai 91 lần không y hẹn 
91 lần sợ 
những cái ngăn ngắn 
sợ tắm! 

Tuổi 91, tôi ghé tai tôi, gạ: 
cho nhau về Bến lạ… 

Tình bạn là cái bến nhẹ 
Ngã ba lên 1 
tuổi 91 
tôi cười 
Hình như, 
91 cược, cuộc 
tôi chưa hề 91 lần được 

Chào đi! tôi trở về lên 1, những hạt đỗ trắng, đen rơi quanh cái gối gỗ đầu jường xuống sàn và mọc mầm, kệ tồ tồ đứa bé cứ việc đái zầm đêm đau thương không để cách đêm phải hâm lên mới zùng được. 

Tuổi lên 1, tôi đường phố Têta, những con αlfa-Têta nhỏ mím đầu đường fở đất mở rộng ngày chủ nhật zẫn theo con. 

Lên 1 tuổi vườn hoa vừa zẫn người nhà đi bệnh viện cái Bến lạ của tình bạn tình vợ nợ nan và lòng can đảm thật bình thường song song với mồm cái vòi ấm cứ ngồi xem và buồn cười những khuôn mặt xếp hàng thợ cạo chìa ra yên trí cạo fẳng lì những cái sẹo của thời jan đá xóa cùng lố nhố những khoai tây ngược xuôi đi tìm Bến lạ jữa buồng mình cái jường quen cầu thang nhẵn thín ngọn đèn quên chào đón. 

Hôm qua, tôi ghé αlfa 
αlfa không có nhà 
Ồ gặp nhau rồi, sao vẫn cứ li 
một nắm hột khuya rắc vào Bến lạ 

Đời jì 
Sao cứ đi đi, những cái vali cứ về Bến lạ! 
.................................................................. 

Thứ Bảy, 17 tháng 2, 2018

Anh là muỗi

Anh ước là bồ câu 
Tung cánh giữa bầu trời 
Anh ước anh là cá 
Vùng vẫy giữa biển khơi 
Anh ước anh là muỗi* 
Để châm em, em ơi! 

* Muỗi anophen.

TÁC HẠI CỦA RƯỢU.

Trong ngày đầu xuân, ba anh chàng ngồi chúc nhau "tung trời".. Đang ngà ngà, một anh như bừng tỉnh nói:
- Ai cũng biết uống nhiều rượu không có lợi cho sức khỏe, không những thế, nó còn gây ra những hậu quả khôn lường. Bây giờ mỗi người kể một câu chuyện về những tác hại của nó, để "rút kinh nghiệm lần sau"
Anh thứ nhất nói:
- Rượu vô cùng có hại: Một lần uống say về tôi đã lái xe tông đổ cột điện..., tôi rất ân hận...!
Anh thứ hai đứng dậy nói tiếp:
- Anh còn may, tôi trong một lần uống say ..., đã vào ngủ "nhầm" với cô hàng xóm..., bị họ bắt được, đánh cho một trận sưng hết mặt mày... Đây này (anh ta chỉ vào cái sẹo trên mặt), hậu quả của trận đòn đó... vì vậy tôi cũng rất ân hận...
Anh thứ ba vẻ mặt buồn rầu:
- Các anh chẳng phải ân hận lắm... Chính tôi, trong một lần say rượu đã hỏi cưới một cô vợ... mà khi tỉnh rượu, tôi mới biết: Đó chính là cô vợ cũ tôi mới ly hôn tháng trước... Do vậy tôi thề sẽ không bao giờ say rượu...



Thứ Năm, 15 tháng 2, 2018

Bánh trưng đê!

Ai chưa gói bánh trưng hoặc đã quên gói bánh trưng xin mời theo khóa học này:
https://www.facebook.com/groups/ahojahoj/?multi_permalinks=1259878897490540&notif_id=1518627045007942&notif_t=feedback_reaction_generic&ref=notif

Không muốn

Một cặp tình nhân đang ngồi tâm sự trong nhà hàng, cô gái quay sang hỏi anh chàng người yêu.
- Anh yêu, hãy kể cho em về những mối tình nồng thắm trước đây của anh đi!
Anh chàng trả lời:
- Em thông cảm, anh không muốn dại dột một lần nữa.
Cô gái ngơ ngác hỏi:
- Anh nói vậy là sao?
Anh chàng trả lời:
- Vì các cuộc tình trước đây đều kết thúc bằng việc kể chuyện đó.
- !?

Fotka uživatele Quang Vinh Do.

Cơn gió cuối năm (trước khi ngày mới đến)


Thơ viết cho em khi trời vừa ập tối
Gió cuối mùa mãnh liệt vít hàng cây
Khu phố buồn xao xác lá Thu bay
Lòng khao khát mong kiếm tìm hơi ấm

Trong khoảnh khắc buổi hoàng hôn tắt ngấm
Con tim đau đang run rẩy cô đơn
Kỷ niệm buồn trỗi dậy quẫy từng cơn
Dòng nhật ký cuộn trào lên vật vã

Ta lê bước, mắt hoang nhìn xa lạ
Phút bên em giờ thoảng đã xa rồi
Mà đâu đây vẫn vẳng tiếng ai cười
Nơi xa vắng một bóng hình để lại

Đời bươn trải gió kéo ta đi mãi
Giá lạnh lòng trai biên ải, xa khơi
Vận mệnh dở dang năm cũ giao thời
Em cảm nhận được gió mùa đang đến???



Tôi không thích Tết

Vì:
     1 . Mỗi ngày có 29 người chết vì giao thông. Hàng triệu người vất vưởng tại          các nhà ga, ngoài đường ngoài xá trong sương đêm giá lạnh.
  1. Toàn dân đau đầu vì phải đi Tết cấp trên. Mua cái gì? Bao nhiêu là vừa? Đến nhà sếp lúc nào? Gọi điện sếp nói không cần phải đến, nhưng không đến gặp sau Tết sếp hỏi câu nhẹ nhàng Tết bận hả? Cả nước đi Tết sếp. Ai không đi tâm lý không yên.
  2. Tết Tây mới là tết thực tế. Countdown rồi giờ chả nhẽ lại đếm ngược nữa. Nhạt. Ngày đi làm, lập lịch công tác theo ngày dương. Ngày âm chỉ nhớ vài hôm trước và sau Tết.
  3. Ngày Tết đốt vàng mã quá nhiều, ơi nhiễm không khí, rủi ro cháy nổ nhiều.
  4. Tết gán năm với tên con vật thế cứ tuổi chó thì giữ của, tuổi hổ nữ khó lấy chồng... Toàn suy luận vớ vẩn.
  5. Tết làng xóm giờ cũng chả thăm hỏi như xưa đâu. Chẳng ai muốn người ngoài rõ chuyện nhà mình mà mình cũng chẳng thích biết chuyện nhà người. 
  6. Tết ta gợi nhớ những thời nghèo khó. Toàn nhớ về cái ăn. Thịt mỡ, dưa hành câu đối đỏ, bánh chưng xanh. Vua truyền ngôi cho Lang Liêu vì dâng vua 2 loại bánh chứ chẳng kế sách quản trị gì.
  7. Tết ta chỉ có Việt Nam, Trung Quốc với Triều Tiên. Tết ta hình thức giống Trung quốc. Múa Lân cung y xì. Cũng bao lì xì. Cũng màu đỏ là chủ đạo. Cũng thư pháp chữ tàu. Oải.

Thứ Hai, 12 tháng 2, 2018

Khi chồng mê... gái

Hai vợ chồng đi cùng một cô gái xinh đẹp trong chiếc thang máy nhỏ.
Người chồng mê mẩn ghé sát vào cô gái. Bỗng nhiên, cô này quay phắt lại, tát bốp vào mặt ông ta và mắng:
- Đồ đê tiện! Chừa cái thói chọc phụ nữ trong thang máy đi nhé!
Lúc ra ngoài, ông chồng nhăn nhó với vợ:
- Khổ quá, anh có chọc cô ta đâu cơ chứ!
- Tôi chọc đấy! - bà vợ nói - Tôi sợ rằng nếu không làm như vậy thì anh còn có hành vi tồi tệ hơn!
-..?!

Thứ Sáu, 9 tháng 2, 2018

Lông bún, bún lông

Tại một quán bún ven đường có một cặp tình nhân vào ăn sáng, ăn được đến nửa bát bún bỗng chàng trai nhìn thấy một sợi lông trong bát bún của mình liền tức tối giật giọng gọi chủ quán lại bắt đền.
Thấy vậy cô gái nhìn người tình của mình mắng yêu:
- Anh này, tối hôm qua úp cả mặt vào tổ quạ thì không sao, hôm nay có mỗi một cái lông trong bát bún mà cũng kêu ca, thôi anh ạ bỏ qua đi...
Chưa dứt lời chàng trai nói ngay:
- Anh là cái gì ra cái đó nhé! Thử hỏi hôm qua trong đám lông đó mà có một sợi bún thì có mà... 

Chết với anh!
- !!!

Thứ Sáu, 2 tháng 2, 2018

Strahov một thời!


Từ trái sang: 
(hàng dưới): Toàn, Bình (Toán, UK), V.Dũng (FEL, CVUT)
(hàng thứ hai): 
Kháng (VL, CVUT), Tú (Toán, UK), Lư, Trung (FEL, CVUT), Đắc (Máy, CVUT), Khiết (Toán, UK)
(hàng thứ ba): Huấn (XD, CVUT), Lương (Toán, UK), Tiến (FEL, CVUT), Lâm (Máy, CVUT)