Pozdrav

Tady jsi doma, jen tady a nikde jinde je to tvá země, tobě patří a ty patříš k ní, jenom k ní.

Thứ Bảy, 29 tháng 11, 2014

Ung thư với người giầu - nghèo

Buổi sáng mùa thu hôm ấy. Tại một bệnh viện có hai bệnh nhân đến khám ung thư.

Sau khi xét nghiệm một chị bị ung thư vú còn một chị bị ung thư tử cung.

Chị ung thư vú có chồng làm nghề bơm vá xe ngoài thị trấn. Chị ung thư tử cung có chồng làm giám đốc công ty ở một thành phố lớn.

Hôm đó cả hai ông chồng đều bận. Ông chồng giám đốc thì bận đi họp. Ông chồng bơm xe thì bận việc nhà với lũ con thơ nên không ai đi cùng hai bà vợ đến phòng khám được.

Sau khi bác sĩ khám và làm các thủ tục xét nghiệm xong cho hai chị. Chị có chồng làm giám đốc nói nhỏ vào tai bác sĩ:
- Bác sĩ làm ơn chữa trị giúp em. Có thuốc ngoại nào tốt tốt thì kê đơn cho em, chồng em có tiền, bác sĩ cố gắng giúp em điều kiện tốt nhất, máy móc nào hiện đại nhất bác sĩ nhé. Chồng em có tiền mà.

Bác sĩ trả lời:
- Chúng tôi có phác đồ điều trị đúng bệnh. Thuốc nào chữa được thì tôi viết đơn, chứ không cứ gì thuốc ngoại mới là tốt.

Đến lượt chị bệnh nhân là vợ anh bơm xe thì chị nói nhỏ với bác sĩ:
- Bác sĩ ơi, em biết bệnh này nếu chữa được chắc tốn nhiều tiền lắm. Thôi, bác sĩ cứ để kệ em, cho em ít thuốc giảm đau cũng được, vợ chồng em kiếm được đồng tiền khó khăn lắm bác sĩ ạ.

Chị còn nói thêm:
- Nếu chồng em đến bác sĩ cứ nói bệnh giai đoạn cuối rồi, không còn hy vọng nữa đâu, nói vậy để chồng em khỏi bán nhà bán đất đi mà chữa cho vợ.

Bác sĩ nghe thế cảm động lắm. Ông ta nói:
- Chị cứ yên tâm, chúng tôi sẽ cố gắng hết sức để chữa bệnh cho chị.

Đến chiều anh bơm xe vào thăm vợ, trước khi vào anh gặp bác sĩ hỏi về bệnh tình của vợ. Anh đưa một cái phong bì mỏng cho bác sĩ nói:

- Trăm sự nhờ bác sĩ giúp đỡ vợ tôi, bác sĩ xem có loại thuốc nào tốt tốt thì kê đơn cho vợ tôi uống. Tôi lo được tiền mà.

Bác sĩ đành cầm cái phong bì vì nếu không cầm anh bơm xe đó lại cảm thấy chưa yên tâm. Và bác sĩ nói:
- Anh yên tâm đi, chúng tôi sẽ làm hết trách nhiệm của mình. Anh bơm xe lại nói nhỏ với bác sĩ:
- Bác sĩ làm ơn nói giúp rằng bệnh vợ tôi chỉ vài hôm là ra viện nhé, bệnh không nguy hiểm đâu, như thế vợ tôi mới yên tâm.


Một lúc sau chồng chị ung thư tử cung là ông giám đốc đi họp về, ông đi xe ô tô xịn, quần áo phẳng phiu, đầu vuốt keo bóng mượt cắp cái cặp đen đi cùng với một lái xe riêng đến. Ông giám đốc có hỏi bệnh tình của vợ. Bác sĩ nói nguy kịch lắm.

Ông giám đốc đưa cho bác sĩ một phong bì dày cộm và nói:
- Dạ, dạ, tôi hiểu.
Và ông giám đốc còn nói thêm:
- Bệnh đã đến giai đoạn cuối chưa bác sĩ?

Bác sĩ hơi ngạc nhiên vì câu hỏi đó thì ông giám đốc nói nhỏ vào tai bác sĩ:

- Không cần thuốc men gì hết nhé, chỉ cho mấy viên giảm đau thôi, đi nhanh cho đỡ tốn kém.

Bác sĩ nghe xong câu nói đó đã hiểu…

CLB Bohemia tháng 11.2014

Mặc dù tối qua diễn ra trận bóng đá Việt Nam-Philipin và hai ca sỹ trụ cột của CLB có việc gia đình không đến dự được nhưng buổi sinh hoạt vẫn diễn ra chất lượng và đặc biệt vui vẻ khi chuyển sang phần văn nghệ cây nhà lá vườn. Mặc dù không nằm trong danh sách hàng được quảng cáo nhưng mỗi hội viên vẫn nhận được một điếu thuốc SPARTA - Sản phẩm của một thời bao cấp Tiệp Khắc.
Xin trân trọng giới thiệu một vài hình ảnh:







Trước đó ít ngày đoàn du lịch Séc (9 thành viên) đã từng nhiều lần qua Việt Nam, tới thăm nhà hàng bia Séc - Bohemia, số 9 Hoàng Cầu, gặp gỡ bạn bè Việt. Chỉ tới 23h00 đoàn đã giải khát tới 202 cốc bia/300ml.
Ngày hôm sau đi Lệ Mật 0h20 mới về tới Hà Nội






Trong ngày Do.honza đã được bác Dương Tất Từ tới thăm và trao đổi về công tác phát triển giao lưu văn học Việt-Séc. Hai đại diện người Việt trong lĩnh vực dịch thuật văn chương tiếng Bohemia.


Theo kế hoạch, 26.12.2014 sẽ là ngày sinh hoạt CLB Bohemia cuối năm Chào năm mới 2015 với chương trình văn nghệ đặc biệt và thi Uống bia nhanh đoạt giải.

Thứ Năm, 27 tháng 11, 2014

Sinh hoạt CLB Bohemia tháng 11.2014

CLB văn học- nghệ thuật Bohemia 
Trân trọng kính mời 
hội viên, bạn bè thân thiết Việt-Tiệp 
tới dự sinh hoạt định kỳ tháng 11.2014

tại Nhà hàng bia Séc - Bohemia, số 9 Hoàng Cầu 
vào 18h30, ngày 28.11.2014

Rất hân hạnh được đón tiếp

Thứ Hai, 24 tháng 11, 2014

Cô y tá trẻ và ông bác sĩ già

Trong một ca phẫu thuật, cô ý tá trẻ tuổi lần đầu tiên được tham gia ca mổ đã nói với bác sĩ phẫu thuật khi ông đang chuẩn bị khâu vết mổ lại: “Bác sĩ, chúng ta còn một miếng gạc chưa lấy ra khỏi bệnh nhân”.

Ông bác sĩ, khá lớn tuổi,  nói một cách quyết đoán: “Tôi đã lấy hết toàn bộ số gạc ra rồi. Chúng ta bắt đầu khâu vết mổ lại!”.
Cô gái vẫn cương quyết: “Không được! Chúng ta đã dùng hết mười hai miếng gạc, trong khi mới lấy ra mười một miếng”.
Bác sĩ nghiêm khắc nói với cô: “Tôi sẽ hoàn toàn chịu trách nhiệm! Khâu vết mổ lại!”
Cô lập tức kêu lớn lên: “Bác sĩ không được làm như vậy! Ông phải có trách nhiệm với bệnh nhân chứ!”
Bác sĩ lúc này mới mỉm cười, ông mở bàn tay mình ra với miếng gạc thứ mười hai đang nằm ở đó, rồi nói: “Cô đã chính thức trở thành phụ tá phẫu thuật của tôi rồi đó”.
Ông đã thử thách sự chân chính của cô y tá trẻ, và cô đã có được điều ấy.
Trong cuộc sống, cũng còn biết bao người đang sống “mũ ni che tai” cho yên phận, mà không đủ dũng cảm như cô y tá trẻ tuổi kia, để có thể kiên trì với bản thân, để có thể làm việc trong danh dự, để có thể dám mạo hiểm trước các thách thức của cuộc sống và đủ bất khuất để theo đuổi các mục tiêu của mình.


Nịnh mà vẫn bị vợ giận

Vợ bảo tôi đi mua cái chiếu trúc. Tôi vào siêu thị, nhặt một cái đóng hộp vuông vức rồi ra tính tiền. Về nhà mở ra, có vài mẩu trúc bị gãy. Vợ làu bàu:
- Chán anh thật đấy, đi mua hàng chẳng chọn kỹ gì cả. Lần trước mua cái ấm siêu tốc, dùng một tháng cũng hỏng.
- Ừ, anh thừa nhận mình chọn gì cũng đại khái. Đến chọn vợ cũng đại khái nữa mà.
Tôi gật đầu lia lịa biết lỗi, thế mà vợ vẫn giận.
Bóng đèn trong phòng ngủ không sáng. Tôi loay hoay tháo bóng ở phòng khách, lắp thử vào xem hỏng do bóng hay do đường dây điện. Cuối cùng, tôi vẫn phải đi mua thêm một bóng đèn nữa và sửa điện ở cả phòng ngủ lẫn phòng khách.
Vợ bị sai giữ thang cho tôi sửa điện nên tỏ ra bực bội:
- Sao anh còn tháo bóng ở phòng khách làm gì? Hóa ra anh ngốc thật.
- Thế giờ em mới biết là anh ngốc à? Anh biết mình ngốc từ cái hôm lồng tay vào nhẫn cưới ấy.
Tôi đã cười rất tươi, thế mà vợ vẫn giận.
Vợ đọc một bài báo nói về ảnh hưởng của bố mẹ tới con cái, tóm tắt lại cho tôi:
- Khoa học chứng minh con thừa hưởng trí thông minh của mẹ và nét đẹp của bố...
- Thảo nào thằng Bo nhà mình đi học toàn bị cô chê dốt.
Tôi đã đồng tình với vợ, thế mà vợ lại giận.
Cuối tuần, vợ chồng tôi trốn con đi ăn chân gà nướng. Vợ gặm mãi cái chân gà không xong, e thẹn bảo:
- Con gà này già quá, em ăn không nổi.
- Còn anh thì gà già cũng không vấn đề gì. Cả đời anh đã quen ăn thịt già rồi.
Tôi buột miệng nói, không hề có ý ám chỉ vợ lớn tuổi hơn mình, thế mà vợ vẫn giận.
Vợ hỏi:
- Đố anh biết, đàn ông hay phụ nữ, ai thông minh hơn?
- Chắc là phụ nữ thông minh hơn.
Vợ có vẻ hài lòng. Tôi được đà nói tiếp:
- Phụ nữ thông minh nên em mới lấy được người như anh, còn đàn ông ngốc nghếch nên...
Tôi chưa kịp nói hết câu thì vợ đã hầm hầm đứng dậy và bỏ đi.

Chủ Nhật, 23 tháng 11, 2014

BẠN LÀ NGƯỜI CÓ PHÚC !





Nếu bạn thức dậy sáng nay
vẫn có nhiều sức khỏe hơn bệnh tật, được sống tự do...,
 không phải nằm trong phòng cấp cứu bệnh viện... thì bạn đang may mắn hơn hằng triệu người sắp chết tuần này... 
Người ta hay coi thường những gì mình đang có! Chỉ khi nào mất đi, mới hiểu và... ân hận... muộn màng!
Nếu bạn chưa từng cảm nhận
sự nguy hiểm trong chiến trường, sự cô đơn trong ngục thất, sự đau đớn khi bị hành hình, cảnh nhục nhã, trốn tránh, sự đói ăn khát uống, cảnh sống lang thang vô gia cư... sống không biết ngày mai sẽ ra sao...
Thì bạn đã hạnh phúc hơn mấy trăm triệu người trên thế giới...
Nếu bạn được đi du lịch mà không sợ bị làm khó dễ,
Bạn may mắn hơn đa số trong khoảng gần 3 tỉ người trên thế giới

  
Nếu bạn có thức ăn trong tủ lạnh có áo che thân , có nơi cư ngụ và có nơi để gối đầu khi ngủ , không phải lo lắng quá nhiều về ngày mai ....
Bạn đã giàu có hơn 75% người trên thế giới này
Nếu bạn có tiền trong nhà ngân hàng, trong ví và có bạc lẻ đâu đó... thì bạn là một trong số 8% người giàu có hơn rất nhiều người trên cả thế giới này.
 
Nếu cha mẹ bạn vẫn còn sống và may mắn hơn, vẫn còn sống chung với nhau, vẫn thương yêu, săn sóc bạn, trong gia đình không có tang tóc... bạn thật sự là người may mắn hiếm có!
Bạn còn chờ gì mà không bày tỏ tình cảm với Cha Mẹ,
thương yêu anh chị em, các người thân, bạn bè...
Sao bạn lại phải chờ đến khi Cha Mẹ sắp qua đời mới 
thương yêu, săn sóc...?
Hạnh phúc đang trong tay các bạn đó! Còn đi tìm đâu nữa? Lên Thiên Đường đã chắc đâu được gặp Cha Mẹ,Vợ Chồng, anh chị em, người thân?        
10 năm nữa, có khi bạn không thể làm điều đó đâu!!!
Cuộc đời trôi qua và thời gian không bao giờ trở lại! 

 
Nếu bạn có thể ngẩng cao đầu, có thể mỉm cười và cảm thấy biết ơn cuộc đời...,
Bạn đã là người có hạnh phúc vì đa số chúng ta có thể cảm nhận điều đó, nhưng lại không  chịu làm điều này. 
Quá nhiều người tham lam, tự làm khổ mình...
  
Nếu bạn có thể nắm tay người nào đó ôm choàng họ, hoặc vỗ về an ủi, động viên họ bằng hình thức nào đó..., từ tinh thần tới vật chất ...,
Bạn đã là người có hạnh phúc vì bạn có thể hàn gắn vết thuơng lòng, làm vợi đi nỗi buồn của nhân loại!
 Hàng ngày, ngay lúc này đây, đang có biết bao người đau khổ vì đủ mọi bất hạnh, từ bệnh tật đến chiến tranh, tù đầy, các hoàn cảnh cơ cực..., hàng nghìn trẻ em chết đói ở châu Phi mỗi ngày...
Nếu bạn có thể đọc được email này Bạn là người có phúc hơn 2 tỉ người trên cả thế giới, vì họ không thể đọc được bất cứ chữ gì và sống như các động vật...
 
Bạn là người  đang có nhiều hạnh phúc..., đang sung sướng... chỉ có điều... Bạn chưa biết đó thôi!
Đừng than phiền , đòi hỏi quá nhiều... Mai đây, chưa biết những gì... sẽ tới! Quy luật "Vô thường" luôn đúng... Xin đừng phí phạm hạnh phúc trong tay!

Thứ Tư, 19 tháng 11, 2014

Gặp người tình cũ

Nàng đang đi chợ, xe bỗng xịt lốp.
Vào hàng vá xe, nàng choáng váng gặp lại người tình cũ thời sinh viên.
Chàng vẫn vậy, phong trần, nam tính và hấp dẫn. Giờ làm chủ tiệm vá xe.
Kỷ niệm cũ ùa về trong nàng.
Ngày xưa, hai người yêu nhau lắm 
Nhưng vì chút hiểu lầm
Nên chia tay.
Nàng giờ đã chồng con đề huề .Còn chàng vẫn lãng tử.
Vá xe xong, nàng ra về, lòng ngổn ngang.

Tối đó, đang xem TV cùng chồng, nàng bảo:
"Em sang nhà ngoại, sáng mai về"
Vẫn dán mắt vào TV, chồng dặn với :
"Sáng mai về sớm em nhé."
Nàng đi như bay ra khỏi nhà.
Đến nhà chàng vá xe.
Nhưng hồi hộp.
Chỉ dám núp gốc cây nhìn vào.
Và, thật bất ngờ
Dưới ánh trăng vàng
Lung linh mơ màng
Chàng mở cửa...
Bước líu ríu về phía nàng.
Tim nàng đập rộn ràng
Chàng như cảm nhận được
Tiến về phía gốc cây, nơi nàng đứng.
Và rồi...
Dưới ánh trăng vàng
Lung linh mơ màng
Nàng thấy...
Chàng đang RẢI ĐINH RA ĐƯỜNG
Những cái đinh nhọn hoắt chĩa lên trời
Dưới ánh trăng vàng...
Lung linh mơ màng...


Thứ Bảy, 15 tháng 11, 2014

Nơi đáng sống nhất quả đất!

Giải trí một chút!
Sau chuyến công du Á Châu, Obama kể chuyện cho Clinton
Thời nhỏ đã rất hâm mộ Khổng tử, do đó khi làm tổng thống ông ta quyết định đến thăm bốn nước theo Đạo Khổng.
Ngay khi về nước, Obama gặp ngay Clinton để kể về chuyến thăm này.
Bill: Chú công tác thế nào? Có gì hay không kể anh nghe?
Obama: Dạ em đến Nhật Bản trước tiên ạ.
Bill: Ừ, nước này phát triển lắm đấy, chú thấy sao?
Obama: Dạ, nó bắt em đi bộ gần chết vì nó bảo xe Cadillac One của em tốn xăng và có lượng khí thải vượt mức cho phép ạ.
Bill: Ờ, chuyện thường, anh bị rồi. Sau đó đi đâu ?
Obama: Dạ em qua Hàn Quốc, định vừa thăm vừa mua ít sâm về biếu anh.
Bill: Ừ, hàng họ ở đó hay ra phết, anh có mấy con bồ bên đó. Chú thấy sao?
Obama: Dạ, em cũng đi bộ gần chết ạ.
Bill: Ơ, bọn này nó đâu có sợ chết như mấy thằng Nhật ???
Obama: Vâng, nhưng dân nó thấy xe của em đẹp, nó chặn mẹ nó lại, gắn hoa vào và thi nhau chụp ảnh cưới các kiểu.
Bill: Ừ, anh quên bảo chú bọn Hàn nó sến lắm. Mà sao không tranh thủ bị nó chặn xe, chú không đi nhuộm tóc và làm lại mầu da cho nó giống sao Hàn?
Obama: Dạ tại em bận qua Trung Quốc ạ.
Bill: Sang đó có gì hay không, nó đang tranh chấp hằm hè quyền kiểm soát biển Đông với mình đấy, bọn này nó đông dân nên tinh vi lắm.
Obama: Dạ em không biết, em nghe bọn đàn em trình là xe Cadillac One của em vừa đến đầu phố, cuối phố mấy thằng Tầu đã làm ra bốn cái Cadillac One giống hệt, sửa tên thành Dielac One và còn gắn thêm còi 30 bản nhạc và đèn nháy ạ .
Bill: Ôi, thế chú là may đấy, anh đến chỗ này có tí mà 9 tháng sau chúng nó còn làm ra mấy thằng Bill giống hệt anh thì sao.
Bill: Thế chú có đi thăm biển Đông không?
Obama: Dạ có chứ, nó khoe với em là có “hàng mới” nếu muốn mua thì đến Walmart đặt hàng và chỉ vài tháng sau là ...
Bill: Hàng gì vậy?
Obama: Dạ hàng không mẫu hạm “hình đầu con công ngủ ạ"
Bill: Thế còn nước cuối cùng?
Obama: Rời Trung Quốc em sang Việt Nam luôn, xưa em có mấy ông chú đi lính nên cũng có vài chỗ quen biết ở đây, sang thăm tiện thể hỏi thăm họ hàng một thể.
Bill: Thế vui vẻ chứ? Nước này thân thiện lắm, không thù hằn mình nữa.
Obama: Vâng, em lái xe Cadillac One đi một đoạn nhưng ...
Bill: Nhưng sao, nó cấm vì khí thải cao à?
Obama: Dạ không, xe em còn ngon gấp vạn lần xe bus của nó, đi sau xe bus của bọn nó còn đếch nhìn thấy đường, em phải dùng định vị toàn cầu mà lái đó.
Bill: Thế nó lại chặn lại chụp ảnh cưới à?
Obama: Không ạ, dân ở đây vội lắm, em dừng lại đèn đỏ chúng nó còn chửi em là thằng ngu. Nói gì đến chuyện dừng lại chụp ảnh.
Bill: Thế nó lại làm Cadillac One giả à?
Obama: Không ạ, lúc em sang đến nơi thì bọn Trung Quốc đã mang Dielac One sang bán tràn ngập giá rẻ như xe công nông. Dân tình chạy tưng bừng đầy phố làm mấy thằng mật vụ của em đếch biết em đi xe nào, lạc mẹ nó mất.
Bill: Thế tóm lại là chú bị làm sao?
Obama: Dạ em vừa dừng xe vào mua bao thuốc lá, quay ra đã mất mẹ nó đôi kính chiếu hậu xe.
Bill: Ôi giời, ra chợ trời mà kiếm lại, đúng đôi của mình luôn, giá rẻ, có số điện thoại chưa ? anh cho số điện thoại của mấy thằng em???
Obama: Vâng, chính vậy em quyết định sẽ chọn Việt Nam để chơi lâu dài ạ.
Bill: Tại sao? Chú vẫn chưa tìm được đôi kính chiếu hậu của xe Cadillac One à?
Obama: Dạ không, so sánh cả 4 nước em thấy người Việt rất tuyệt. Khả năng lần mò tốt, đi đường bụi thế mà vẫn đi được. Thứ hai là rất năng động, dừng đèn đỏ còn không dừng lại vì sợ muộn. Thứ nữa là hành động rất thẳng thắn và anh hùng: Lấy kính giữa thanh thiên bạch nhật, không sợ chết như bọn Nhật, không sến như bọn Hàn Quốc và cũng không gian dối như bọn Tầu.
ST

Thứ Năm, 13 tháng 11, 2014

Thư...... dãn......

Ba anh Mỹ Nhật và Việt Nam bị lạc trên một hoang đảo.Ngày qua ngày không có gì
ăn, đói quá nên cả 3 anh quyết định mỗi ngày một người sẽ cắt 1 bộ phận thân thể
của mình để ăn cho qua cơn đói.
Ngày thứ nhất anh Mỹ quyết định cắt cái chân của mình.
Ngày thứ 2 anh Nhật quyết định cắt đi cánh tay của mình.
Đến ngày thứ 3, anh VN mới nghĩ:"Nếu mình cắt đi một cái chân phải nhảy lò
cò ức chế lắm,cắt cái tay thì khi đi lại nó lại mất thăng bằng,hay là ...".
Sau một hồi suy nghĩ anh quyết định vạch quần ra, 2 anh kia thấy thế reo lên:
-Hurahh, hôm nay có xúc xích VN nướng để ăn rùi
Anh VN:
- " Chúng mày đừng có mơ, hôm nay tao chỉ cho chúng mày ăn sữa chua thôi "

2 gái có chồng nói chuyện với nhau :
-Gái 1 : Có chồng làm quản lý có sung sướng đ' đâu...Lúc nào cũng phải
soi mói để ý xem có con thư kí hay nhân viên nào lôi kéo hay tà lưa
không,mệt lắm !
-Gái 2 : Sao chồng tao làm quản lý 5 năm r` mà chả thấy ai lôi kéo,tao
thoải mái lắm !
-Gái 1 : Chồng mày làm quản lý j` ?
-Gái 2 : Quản lý nghĩa trang.


Trong công viên, một đôi trai gái đang tâm sự.
Cô gái: Em tính đi giải phẫu nâng ngực? Ý anh sao?
Chàng trai: Em phải tôn trọng sự thật chứ, dù cho sự thật thế nào đi chăng nữa..
Một lát sau..
Cô gái: Anh thôi đi, sao cứ bóp méo sự thật mãi thế ?


Có 1 anh chàng có khả năng kì lạ là đánh đàn khiến bất cứ người đàn
ông nào nghe đều " chào cờ ".
Một lần Bụt hiện ra và bảo anh ta đánh đàn  xem có như đồn đại không.
Anh ta gảy đàn và hiển nhiên Bụt cũng chào cờ .
Đợi Bụt trấn tĩnh xong. Anh hỏi: " Bụt có thể cho con biết tại sao đàn
ông nghe tiếng đàn của con ai cũng thế không ạ? "
Bụt ngẫm nghĩ một lúc rồi bảo : " Tại mày đánh như l... ý!



Con hỏi bố:
- Bố ơi, phân chia giai cấp là gì hả bố?Bố trả lời:
-Lấy nhà mình làm ví dụ, bố kiếm tiền thì bố là giai cấp tư bản, mẹ
lãnh đạo thì mẹ là chính quyền, con là nhân dân, còn em con là tương
lai, cô giúp việc nhà mình là giai cấp lao động.
Tối hôm đó, em bé ỉa đùn, cậu bé tìm mẹ thì mẹ đang ngủ say, sang
phòng cô giúp việc thì thấy bố….

Sáng hôm sau, bố hỏi:
- Hôm qua bố giải thích thế con có hiểu ko?
Con trả lời:
-Giai cấp tư bản thì đè đầu cưỡi cổ giai cấp lao động, trong khi đó
chính quyền ngủ say ko biết gì, tương lai thì ngập trong bãi phân còn nhân
dân thì bất lực....


Tu viện làng vốn vắng vẻ, tĩnh mịch bỗng sáng nay rộn ràng tiếng cười
đùa.Thì ra là 2 sơ đang tập đi xe đạp. 2 cô nàng tranh nhau 1 chiếc xe
đạp cũ. Cô nào leo lên đạp cũng thở dốc, thỉnh thoảng lại hét lên
những tiếng khó hiểu .
Mẹ bề trên nhìn thấy lừ lừ tiến lại quát :
- Trật tự, còn la hét nữa ta vào lấy cái YÊN lắp vào bây giờ


Ông bố mắng con trai: Trai tráng ngần này tuổi đầu rồi mà vẫn không
tài nào có được 1 con bồ, thằng này kém quá ! Kém hơn tao rồi !
- Thằng con gân cổ : Bố có giỏi thì tán thử xem, con với bố ra ngoài
kia, thi xem thằng nào tán được trước ?
- Bố: Đi thì đi, tao sợ gì!
- Hai bố con ra ngõ! Thấy 1 cô bé rất xinh đi SH lướt qua, anh con tán
tỉnh, " Nàng ơi anh yêu nàng , Nàng có yêu anh không ?
Gặp đúng nàng chanh chó, Nàng ngoái lại : Yêu, yêu cái thằng cha mày
ah ! Ông bố nhảy cẫng lên: Đấy! thấy chưa ? mày thua...


Trong thang máy, khi ấn nút báo tầng thì khuỷu tay của anh chàng nọ vô
tình chạm vào “công tắc điện” của cô gái đứng bên cạnh. Anh chàng vội
nói:
- Ôi! Tôi rất xin lỗi! Nếu trái tim của cô mềm mại như bộ ngực cô thì
hy vọng cô sẽ tha thứ cho tôi.
Cô gái nhìn anh giây lát rồi trả lời:
- Nếu “cái đó” của anh cũng cứng như khuỷu tay của anh thì… tôi ở phòng 1301...


Trước khi xử bắn, trưởng thi hành án nói với tử tù:
- Anh được phép nói lời trăn trối cuối cùng.
Tử tù rụt rè:
- Dạ! thưa cán bộ, cho em được mặc áo chống đạn




Hai vợ chồng nhà nọ hay gây gổ và đánh lộn như cơm bữa. Một buổi chiều
ăn cơm xong hai vợ chồng lại đánh nhau một trận tơi bời khói lửạ. Buổi
tối, ngưòi ta nghe thấy chị vợ thì thào trong bóng đêm.
- Cái tay này hồi chiều đấm bà, xê ra !
- ...
- Cái chân này hồi chiều đá bà, xê ra !
- ...
- Cái mồm này hồi chiều cắn bà, chửi bà, xê ra !
- ... A.. A..a .. A ..a..a
- Còn cái này thì được. Cái này hồi chiều chẳng làm gì với bà hết.....



Giáo sư dẫn sinh viên của mình đi thăm bảo tàng, trong đó có 3 bức tranh:
* Một đoàn quân bi giết chết sạch trên chiến trường.
* Một ổ bánh mì nướng bị cháy đen.
* Một người phụ nữ đang mang bầu.
Vị giáo sư nói: -Ai mà có thể đặt 1 tên chung cho cả 3 bức tranh sẽ
được một phần thưởng.
Và phần thưởng thuộc về một sinh viên với câu trả lời ngắn nhất và hợp
lý nhất: .."RÚT KHÔNG KỊP".


Một bà cụ quê mùa, cục mịch đi thang máy trong toà cao ốc lộng lẫy.
Một cô gái trẻ trung xinh đẹp, sực mùi nước hoa, bước vào. Cô khinh
khỉnh nhìn bà cụ và khoe vu vơ :
- Nước hoa Chanel của Pháp.. .100 euro một lọ đấy ! Thơm không ?
Bà cụ im lặng không nói gì. Thang máy chạy qua 3 tầng nữa thì dừng
lại. Bàcụ chuẩn bị bước ra ngoài. Trước khi đi bà để lại một âm thanh
khó tả, rồi cũng khoe một câu rất vu vơ:
- Hạt mít bán ngoài chợ, 10 ngàn một cân đấy ! Thưởng thức nhé ! ...

Tìm bạn năm xưa

Thinh Tat Nguyen có bạn Tiệp cần tìm anh Pham Van Phong sinh ngày 8/7/1948 học ở Zvolen khoá 1968 đến 1973 . Hình như người Thái bình thì phải, Mong các anh tìm giúp,