Pozdrav

Tady jsi doma, jen tady a nikde jinde je to tvá země, tobě patří a ty patříš k ní, jenom k ní.

Thứ Ba, 20 tháng 1, 2015

Tài xế taxi - Hai vạch

Tôi là tài xế taxi. Hôm qua vào lúc 2h sáng, đường phố không còn phương tiện nào thì tôi gặp 1 cô gái vẫy xe... Cô gái: Cho em về nghĩa trang VĂN ĐIỂN. Mặc dù hơi sợ nhưng tôi tin trên đời này làm gì có ma và tôi vẫn cho cô ấy lên xe... Xe chạy được 1 đoạn, tôi nhìn qua gương chiếu hậu không thấy cô gái đâu... Tôi vội phanh gấp, quay đầu lại thì cô gái nhìn tôi trừng trừng... Đoán mình bị hoa mắt nên tôi nhấn ga chạy tiếp, lần này chạy nhanh hơn cho đỡ sợ... Liếc vào gương chiếu hậu, lại không thấy cô gái đâu, hoảng quá tôi phanh xe lết bánh cháy đường, quay đầu lại thấy cô gái dí sát vào mặt tôi mồm đầy máu, và nói:
- Mịe, tôi làm gì ông mà mỗi lần tôi cúi xuống buộc dây giày ông lại phanh gấp làm tôi dập mịe nó mũi rồi...

HAI VẠCH
Lần đầu thấy hai vạch trên chiếc que thử thai, nàng chết lặng. Người tình bỏ rơi, nàng lầm lũi đến bệnh viện một mình rồi ra về trong tột cùng ray rứt.
Lần thứ hai thấy hai vạch, nàng lại giật thót người, nhưng không quá hoảng loạn như trước. Sự dằn vặt sau khi dứt bỏ cũng không kéo dài quá lâu.
Đến lần thứ ba thì mọi thứ đã trở nên nhẹ nhàng và quen thuộc hơn. Một tiếng thở dài. Một tiếng tặc lưỡi. Một chút xót xa.
Cho đến khi lấy chồng, nàng mới bắt đầu sốt ruột vì mãi vẫn chưa thấy hai vạch. Hình ảnh đẹp đẽ, thiêng liêng ấy chỉ còn xuất hiện trong những giấc mơ. Bao lần nàng tỉnh dậy trong nước mắt.
Khi biết được nguyên cớ vô sinh, chồng nàng lặng lẽ ra đi. Ngày trở về giọng anh lạnh lẽo:
- Chúng ta chia tay thôi! Cô ấy... đã hai vạch rồi!
(Truyện cực ngắn - Tg: Trần Hoàng Trúc)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét