Pozdrav

Tady jsi doma, jen tady a nikde jinde je to tvá země, tobě patří a ty patříš k ní, jenom k ní.

Thứ Năm, 22 tháng 1, 2015

Có đâu mà dễ thế!

Sau nhiều vòng phỏng vấn, thử thách gắt gao, cuối cùng Tổng giám đốc một công ty vốn ngân sách cũng tuyển được một em trợ lý chân dài đẹp như người mẫu, bằng cấp đầy mình.
Buổi đầu ra mắt, sếp nhiệt tình nắm tay em trợ lý: chúc mừng em đã vượt qua những kỳ sát hạch khó khăn để có được vị trí này. Hôm nay anh sẽ dành thời gian để hướng dẫn em những công việc cần phải làm khi ở vị trí cận kề với lãnh đạo.
Công ty luôn trọng dụng nhân tài, nếu biết phấn đấu, hoàn toàn có thể em sẽ có thể mở và đi qua mọi cánh cửa, nhất là khi đi làm các thủ tục hành chính... một cửa .
Giờ em có thể kể sơ qua cho anh quá trình thi tuyển dụng để có được vị trí ngày hôm nay?
Trợ lý vén nhẹ làn tóc, bẽn lẽn: em thấy em có năng lực là đi qua... mọi cánh cửa ạ.
- Hôm đọc được thông báo tuyển dụng, em đến ngay để nộp hồ sơ ạ. Từ xóm trọ em bắt taxi đến công ty, nhưng đến nơi lại quên không mang theo tiền, em năn nỉ anh lái xe taxi cho em nợ. Anh ấy bảo: “Có đâu mà dễ thế”. Một là tiền, hai là tình, em chọn đi. Em đành chọn tình. Thế là anh lái xe “ấy” em luôn trên taxi. Rồi cho em qua cửa.
- Ở cổng Công ty, em xin phép anh bảo vệ cho em vào nộp hồ sơ. Anh ấy yêu cầu phải để lại giấy tờ tùy thân, em quên không mang theo, em năn nỉ anh bảo vệ cho em vào. Anh ấy bảo “Có đâu mà dễ thế”. Một là tiền, hai là tình, em chọn đi. Em đành chọn tình. Thế là anh bảo vệ “ấy” em luôn ở phòng bảo vệ. Rồi cho em qua cửa.
- Đến phòng Hành chính nộp hồ sơ, anh cán bộ thụ lý hồ sơ gợi ý có phong bì thì sẽ cho em qua vòng sơ khảo, lọc hồ sơ. Em năn nỉ… Anh ấy bảo “Có đâu mà dễ thế”. Một là tiền, hai là tình, em chọn đi. Em đành chọn tình. Thế là anh cán bộ thụ lý “ấy” em luôn ở phòng hành chính. Rồi cho em qua cửa.
- Ngày phỏng vấn, anh trưởng phòng Hành chính phỏng vấn em trong phòng họp, anh ấy nói mức thu nhập sẽ tùy thuộc theo năng lực của em, và anh ấy sẽ đánh giá. Em năn nỉ anh ấy đánh giá tốt cho em. Anh ấy bảo “Có đâu mà dễ thế”. Một là tiền, hai là tình, em chọn đi. Em đành chọn tình. Thế là anh trưởng phòng “ấy” em luôn ở phòng họp. Rồi cho em qua cửa.
Và đến hôm nay, em được ơ đây để làm việc cùng sếp ạ. Em mong sếp hướng dẫn em công việc để em có thể làm tốt nhất, sớm có thể đạt được vị trí như anh mong muốn.
Tổng giám đốc trầm ngâm hồi lâu:
CÓ ĐÂU MÀ DỄ THẾ.
p/s: ảnh chỉ minh họa một loại Cửa...sổ tâm hồn. Emotikona pacman

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét