Pozdrav

Tady jsi doma, jen tady a nikde jinde je to tvá země, tobě patří a ty patříš k ní, jenom k ní.

Chủ Nhật, 24 tháng 4, 2016

Ba nàng

Tôi có ba người yêu. Mọi người nói hơi nhiều. Tôi không biết. Người yêu đầu tiên đến với tôi khi tôi 18 tuổi. Đang tuổi muốn chứng tỏ mình là người đàn ông đích thực. Nàng nhẹ nhàng như cơ gió thoảng mùa thu, thân hình nàng có nhiều đường cong ảo diệu. Nàng như mây trằng bồng bềnh. Tôi thường nhìn nàng, thưởng ngoạn nàng nhưng không nghĩ đến nàng mà lại mơ màng phiêu du vô định. Nàng là thuốc tiên. Khi tôi căng thẳng nàng là tâm trí tôi chùng lại; khi tôi thất vọng nàng làm cho tôi thấy muôn vàn ánh sao mai.

Người yêu thứ hai của tôi nổi tiếng với màu đen. Đen đẹp, đen giòn và đen quý phái. Lạ cái là khi tôi ở với người yêu thứ nhất thì nàng lại hay đến. Nàng bên tôi mỗi khi tôi cô đơn, Khi tôi bải hoải không muốn làm gì thì nàng tạo động lực và sức mạnh trong tôi. Nàng tạo cảm hứng cho tôi làm thơ. Ở nàng có cái đắng chát và cái ngọt lịm của cuộc đời.

Người yêu thứ ba của tôi lóng lánh như nước suối ngàn. Nàng là phép nhân của niềm vui, là phép chia của nỗi buồn đời tôi. Nàng tặng tôi những sức mạnh ngôn từ, nàng giúp tôi mạnh bạo thể hiện mình, nàng giúp tôi hát ngay khi tôi không thuộc lời. Nàng giúp tôi nỗi đau thể xác để đánh bật nỗi đau tinh thần.   

Tôi yêu cả ba. Yêu lắm. Cả không ghen, không trách cứ, cứ âm thầm cùng tôi hơn 30 mùa lá vàng rơi rồi. Luật đời là thế, cái gì đến rồi cũng phải đi, xum họp tươi vui rồi cùng đến lúc chia ly buồn bã. Tôi phải chia tay cùng lúc cả 3 em. Buồn lệ rơi lã chã. Chào em khói thuốc, chào em cà phê, chào em rượu nhé.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét