Thưa Ông Obama,
Là một người dân Việt Nam luôn ngưỡng mộ
Ông, trước hết tôi xin chúc mừng nước Mỹ, chúc mừng Ông và Đảng Dân chủ về
chiến thắng vang dội của Ông trong cuộc bầu cử Tổng thống Mỹ, sự kiện không chỉ
nước Mỹ mà cả triệu triệu người dân ở các quốc gia khác vẫn dõi theo một cách
hồi hộp và lo lắng.
Thưa Ông Obama,
Từ nước Việt xa xôi, tôi biết rằng cái
tay Romney kia đâu phải là tầm thường, nhưng vẫn phải chấp nhận thua Ông trong
một cuộc bầu cử tuy cồng kềnh tốn kém, nhưng cũng hết sức công khai minh bạch
và dân chủ. Nói không phải nịnh Ông, chẳng qua là do Ông giỏi quá, những việc
Ông làm hợp với lòng dân quá, thế thôi!
Mà Ông cũng nên cảm ơn Thượng đế, đã cho
Ông được làm một người con của nước Mỹ. Nhờ đó Ông mới có cơ hội trở thành một
Thượng nghị sĩ, để rồi Ông làm Tổng thống của nước Mỹ hùng mạnh bậc nhất trong
nhiệm kỳ đã qua, và tới đây là nhiệm kỳ thứ hai. Cứ giả sử như Ông được tạo hóa
cho làm một công dân của nước Việt Nam chúng tôi, thì tôi tin rằng với sự phức
tạp về mặt lý lịch của gia đình và những rào cản về màu da, cùng lắm Ông chỉ có
thể làm tay điếu đóm nước nôi trong ủy ban xã ở một nơi khỉ ho cò gáy nào đó mà
thôi.
Hơn nữa, người tài giỏi như Ông thì VN
chúng tôi có rất nhiều, nên nếu ở VN mà Ông lỡ rơi vào hoàn cảnh thất nghiệp
thì cũng là điều dễ hiểu. Giới thiệu để Ông biết: đội ngũ GS, PGS, TS của chúng
tôi thuộc hàng đẳng cấp cao trên thế giới, tuy rằng do điều kiện đặc thù của
đất nước, chỉ có khoảng 1/3 trong số đó là còn làm công tác nghiên cứu khoa học
thôi. Tôi không rõ là Ông đã có bằng Tiến sĩ hay chưa, mà hình như chưa thì
phải. Nhưng giờ đây, điều đó đâu còn quan trọng gì, bởi vì Ông đã tái đắc cử
Tổng thống nước Mỹ, sang VN mà làm gì, có phỏng. Điều quan trọng nhất của ngày
hôm nay là Ông đã vượt qua cái tay Romney diều hâu trong cuộc quyết đấu.
Ồ, có lẽ tôi lại lan man mất rồi. Chắc
là do sung sướng và xúc động quá mà ra đó thôi Ông ạ.
Ông Obama ơi,
Có một điều tôi vẫn phân vân bấy lâu nay
mà chưa tiện hỏi vì thấy Ông quá bận rộn cho chiến dịch bầu cử. Nay Ông đã đăng
quang rồi, mọi lu bu lo lắng thì xin Ông tạm gác qua, giải thích mấy nhời cho
tôi và thằng con được rõ.
Ấy là về vấn đề tư tưởng, vấn đề học
thuyết, Ông ạ. Những vấn đề này đối với hai cha con tôi là quan trọng lắm lắm.
Không giải quyết được vấn đề tư tưởng thì chẳng thà tôi lên Sao Hỏa mà sống chứ
còn ở Trái Đất làm gì nữa Ông ơi.
Quan sát Ông và những người đồng hành
như ông Biden, bà Clinton … trong suốt nhiệm kỳ qua, tôi chưa bao giờ thấy ai
đó hé lộ về hệ tư tưởng, về hệ thống lý luận của Ông và các phụ tá. Ở nước tôi,
nếu thiếu những thứ ấy, có thể coi như đang đi bồng bềnh trên mây, đi mà không
có tai có mắt và các giác quan khác, thiếu hẳn một yếu tố mà nước tôi gọi là
định hướng, rồi dứt khoát sẽ rơi vào tình cảnh đáng thương là cứ đi bon bon mà
không biết đi đâu.
Ông Obama à,
Tôi lấy làm lạ do sự thiếu vắng về cơ sở
lý luận và nền tảng tư tưởng của các ông, và nói không phải, có gì mong Ông bỏ
quá cho, rằng tôi cảm thấy chiến thắng của Ông cũng như vị trí đỉnh cao là lãnh
đạo nước Mỹ của Ông chưa thật hoàn hảo, chính vì sự thiếu vắng ấy.
Nước Mỹ của Ông thiếu hẳn một hệ tư
tưởng chủ đạo có tầm vóc để chi phối mọi hoạt động của quốc gia, thiếu cả một
hệ thống các trường, học viện chính trị, từ cấp liên bang cho đến các bang, các
hạt, các quận trên khắp nước Mỹ. Thử hỏi lập trường, tinh thần và tâm hồn của
nhân dân Mỹ sẽ méo mó, lệch lạc như thế nào khi không được hướng dẫn, đào tạo
đến nơi đến chốn về tư tưởng chính trị, khi mà cả một quốc gia hùng mạnh như
nước Mỹ không có lấy một học thuyết xứng tầm dẫn đường chỉ lối?
Tôi trộm nghĩ, mặc dù hùng mạnh nhất thế
giới, nước Mỹ vẫn có những vấn đề nghiêm trọng của nó trong đối nội, đối ngoại.
Đó là vì chính quyền của các ông chưa bao giờ thể hiện được “Quyết tâm chính
trị” trong bất cứ việc gì, chưa bao giờ có những cuộc “Vận động” hoành tráng,
chưa bao giờ các ông phải huy động toàn bộ “Sức mạnh của Hệ thống chính trị”,
và cũng chưa bao giờ tôi chứng kiến các ông “Phê và Tự Phê” cả. Quả là một
thiếu sót ghê gớm trong việc vận hành bộ máy của chính quyền nước Mỹ. Ấy thế mà
qua bao nhiêu năm bộ máy của Ông vẫn chạy tốt! Quá ư là lạ lùng !
Hiện nay, các thế lực thù địch
nhan nhản khắp mọi nơi. Chúng đang hết sức điên cuồng chống phá sự nghiệp xây
dựng của bất kỳ quốc gia nào. Nước Mỹ của Ông cũng không là ngoại lệ. Ấy thế
nhưng dường như các ông đang chủ quan vô cùng, xem nhẹ các nguy cơ to lớn và
tiềm tàng từ các thế lực thù địch, coi bọn chúng chẳng ra gì. Thông tin tình
báo cho biết bọn chúng đang tiến hành các âm mưu diễn biến hòa bình, thậm chí
khủng bố nhằm lật đổ chính quyền của Ông trong thời gian sớm nhất. Cũng chỉ vì
nhận thức chính trị chưa đầy đủ, không được trang bị những tư tưởng tiên tiến
mà chính quyền Mỹ đã không kịp thời phát hiện, nhận ra chân tướng của bọn
chúng, không phân biệt được đâu là bạn, đâu là thù.
Riêng với Ông, tôi đã đọc nhiều lần bản
tiểu sử đầy đủ nhất và mới nhất của Ông nhưng không thể xác định được rằng Ông
đang theo chủ nghĩa gì hay là theo học thuyết nào? Thằng con tôi trong khi
tranh luận các vấn đề thời sự, cũng thường hỏi khó bố nó rằng: Liệu ông Obama
có thể là nhân vật số 1 thế giới mà lại không cần trang bị vũ khí tư tưởng?
Thật là kỳ lạ và khó chấp nhận đối với
kẻ kém cỏi này và con của hắn, khi một người “lãnh đạo thế giới” như Ông lại
không phải là môn đồ của một học thuyết chính trị tiên tiến. Dẫn dắt nước Mỹ,
dẫn dắt cả thế giới mà lại chẳng mảy may cần tới một chủ thuyết triết học –
kinh tế chính trị học nào đó là đỉnh cao trí tuệ của nhân loại? Không một chút
hành trang về tư tưởng và chủ thuyết chính trị, vậy mà Ông vẫn được dân chúng
Mỹ tín nhiệm, bầu tiếp lần nữa. Thật là hết sức kỳ lạ, và quá sức tưởng tượng!
Tóm lại, điều mà cha con tôi nóng
lòng muốn được biết ngay lúc này là: Ông theo chủ nghĩa gi?
Có thể câu trả lời của Ông sẽ làm cha
con tôi thất vọng, chẳng hạn như Ông sẽ phang bừa không cần suy nghĩ dù chỉ là
tích tắc: “chẳng có gì sất”, mà cũng có thể chúng tôi sẽ cảm thấy sáng ra khi
Ông giải thích một cách cụ tỉ (tức là cụ thể và tỉ mỉ) về những gì trong hệ tư
tưởng thâm trầm, sâu sắc, huyền bí của Ông.
Dù sao, cha con tôi vẫn rất mong được
Ông hồi âm. Chắc chắn rằng thư của Ông sẽ như cơn mưa đầu hạ, làm dịu mát những
bức bối tinh thần của hai cha con chúng tôi, và cả nhiều bà con hàng xóm nữa.
Thank you Ông, Ông nhé.
Chúc Ông Bà đêm nay ngủ ngon và Ông sẽ
có thêm một nhiệm kỳ thắng lợi.
Gửi Ông lời chào thân ái và quyết thắng!
-------
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét