Pozdrav
Tady jsi doma, jen tady a nikde jinde
Ceskoslovensko
Thứ Tư, 27 tháng 5, 2015
Thứ Ba, 26 tháng 5, 2015
NGƯỜI MẸ MỘT MẮT!
Suốt thời thơ ấu và cả khi lớn lên, lúc nào tôi cũng ghét mẹ tôi. Lý do chính có lẽ vì bà chỉ có một con mắt. Bà là đầu đề để bạn bè trong lớp chế giễu, châm chọc tôi.
Mẹ tôi làm nghề nấu ăn để nuôi tôi ăn học. Một lần bà đến trường kiếm tôi làm tôi phát ngượng.
Sao bà lại có thể làm như thế với tôi? Tôi lơ bà đi, ném cho bà một cái nhìn đầy căm ghét rồi chạy biến.
Ngày hôm sau, một trong những đứa bạn học trong lớp la lên: “Ê, tao thấy rồi. Mẹ mày chỉ có một mắt!”
Tôi xấu hổ chỉ muốn chôn mình xuống đất. Tôi chỉ muốn bà biến mất khỏi cuộc đời tôi. Ngày hôm đó đi học về tôi nói thẳng với bà: “Mẹ chỉ muốn biến con thành trò cười!”
Mẹ tôi không nói gì. Còn tôi, tôi chẳng để ý gì đến những lời nói đó, vì lúc ấy lòng tôi tràn đầy giận dữ. Tôi chẳng để ý gì đến cảm xúc của mẹ. Tôi chỉ muốn thoát ra khỏi nhà, không còn liên hệ gì với mẹ tôi. Vì thế tôi cố gắng học hành thật chăm chỉ và sau cùng, tôi có được một học bổng để đi học ở Singapore.
Rồi tôi lập gia đình, mua nhà và có mấy đứa con. Vợ tôi là con nhà gia thế, tôi giấu nàng về bà mẹ của mình, chỉ nói mình mồ côi từ nhỏ. Tôi hài lòng với cuộc sống, với vợ con và những tiện nghi vật chất tôi có được ở Singapore. Tôi mua cho mẹ một căn nhà nhỏ, thỉnh thoảng lén vợ gởi một ít tiền về biếu bà, tự nhủ thế là đầy đủ bổn phận. Tôi buộc mẹ không được liên hệ gì với tôi.
Một ngày kia, mẹ bất chợt đến thăm. Nhiều năm rồi bà không gặp tôi, thậm chí bà cũng chưa bao giờ nhìn thấy các cháu. Khi thấy một bà già trông có vẻ lam lũ đứng trước cửa, mấy đứa con tôi có đứa cười nhạo, có đứa hoảng sợ. Tôi vừa giận vừa lo vợ tôi biết chuyên, hét lên: “Sao bà dám đến đây làm con tôi sợ thế? Đi khỏi đây ngay!” Mẹ tôi chỉ nhỏ nhẹ trả lời “Ồ, xin lỗi, tôi nhầm địa chỉ!” và lặng lẽ quay đi. Tôi không thèm liên lạc với bà trong suốt một thời gian dài.
Hồi nhỏ, mẹ đã làm con bị chúng bạn trêu chọc nhục nhã, bây giờ mẹ còn định phá hỏng cuộc sống đang có của con hay sao?
Một hôm, nhận được một lá thư mời họp mặt của trường cũ gởi đến tận nhà, tôi nói dối vợ là phải đi công tác. Sau buổi họp mặt, tôi ghé qua căn nhà của mẹ, vì tò mò hơn là muốn thăm mẹ.
Mấy người hàng xóm nói mẹ đã mất vài ngày trước đó, không thân nhân nên sở an sinh xã hội đã lo an táng chu đáo.
Tôi không nhỏ được lấy một giọt nước mắt. Họ trao lại cho tôi một lá thư mẹ để lại cho tôi:
“Con yêu quý, lúc nào mẹ cũng nghĩ đến con. Mẹ xin lỗi về việc đã dám qua Singapore bất ngờ và làm cho các cháu phải sợ hãi. Mẹ rất vui khi nghe nói con sắp về trường tham dự buổi họp mặt, nhưng mẹ sợ mẹ không bước nổi ra khỏi giường để đến đó nhìn con. Mẹ ân hận vì đã làm con xấu hổ với bạn bè trong suốt thời gian con đi học ở đây.
Con biết không, hồi con còn nhỏ xíu, con bị tai nạn và hỏng mất một bên mắt. Mẹ không thể ngồi yên nhìn con lớn lên mà chỉ có một mắt, nên mẹ đã cho con con mắt của mẹ. Mẹ đã bán tất cả những gì mẹ có để bác sĩ có thể thay mắt cho con, nhưng chưa bao giờ mẹ hối hận về việc đó. Mẹ rất hãnh diện vì con đã nên người, và mẹ kiêu hãnh vì những gì mẹ đã làm được cho con.
Con đã nhìn thấy cả một thế giới mới, bằng con mắt của mẹ, thay cho mẹ.
Mẹ yêu con lắm,
Mẹ…”
Thi sỹ Trương Văn Tú xả Thơ
Quê tôi có con sông thơ mộng chảy qua. Hai bên bờ xanh ngát những nương dâu, vườn chuối, bãi cỏ. Hồn quê là những buổi tắm sông, thả diều, hóng mát và nghe những điệu hò trêu cợt những cô thôn nữ giặt áo dưới chân cầu từ những chiếc thuyền thong thả trôi xuôi
Ơ…hò..
Ước gì anh hóa ra bèo
Em hóa ra nước anh trèo lên nhau
***
Ước gì anh hóa ra cau
Em hóa ra bẹ ôm nhau suốt ngày
***
Ước gì anh hóa ra mây
Em trăng đêm hạ anh quây em tròn
***
Ước gì anh hóa ra non
Em hóa ra núi anh còn trông theo
***
Ước gì anh hóa ra diều
Em hóa ra sáo sáng chiều rí ro
***
Ước gì em hóa ra mo
Anh hóa cơm trắng em cho vào lòng
***
Ước gì anh hóa ra rồng
Em hóa ra phượng thong dong lên trời
***
Ước gì em mãi đôi mươi
Còn anh hai mốt suốt đời tân hôn
Thứ Hai, 25 tháng 5, 2015
Chủ Nhật, 24 tháng 5, 2015
Ai cần viết điếu văn xin mời đọc
Dài một chút nhưng nâng cao được nghiệp vụ, văn chương:
http://www.thanhnien.com.vn/thu-gian/dieu-van-doc-truoc-mo-voi-565906.html
http://www.thanhnien.com.vn/thu-gian/dieu-van-doc-truoc-mo-voi-565906.html
Thứ Bảy, 23 tháng 5, 2015
Thế thì tôi cũng bị rồi!
Tiếng người đàn ông trong điện thoại:
– Thưa bác sĩ, thằng con trai tôi bị chứng quai bị…
– Phải, tôi biết. Hôm qua tôi đã đến và khám cho cháu rồi. Nhớ giữ nó cách ly với những người khác trong nhà và…
– Thôi chết! Nó đã hôn người giúp việc mất rồi.
– Ồ, thật không may! Thế thì phải cách ly cô ấy…
– Nhưng thưa bác sĩ, tôi sợ rằng chính tôi cũng bị nhiễm...
– Rắc rối quá! Như vậy có nghĩa là ông đã hôn cô giúp việc?
– Không những thế tôi còn hôn vợ tôi…
– Giọng bác sĩ bỗng thất thanh: Trời ơi! Thế thì tôi cũng bị rồi!
– Phải, tôi biết. Hôm qua tôi đã đến và khám cho cháu rồi. Nhớ giữ nó cách ly với những người khác trong nhà và…
– Thôi chết! Nó đã hôn người giúp việc mất rồi.
– Ồ, thật không may! Thế thì phải cách ly cô ấy…
– Nhưng thưa bác sĩ, tôi sợ rằng chính tôi cũng bị nhiễm...
– Rắc rối quá! Như vậy có nghĩa là ông đã hôn cô giúp việc?
– Không những thế tôi còn hôn vợ tôi…
– Giọng bác sĩ bỗng thất thanh: Trời ơi! Thế thì tôi cũng bị rồi!
Thứ Sáu, 22 tháng 5, 2015
10 câu nói để đời
1. ‘Đàn ông giống như thép. Đàn ông mà không cứng rắn là đàn ông không đáng một xu’ - Chuck Norris
2. ‘Đến một độ tuổi nhất định, đàn ông sẽ có trách nhiệm với ngoại hình và sức khỏe của mình’ - Albert Camus
3. ‘Giây phút người đàn ông nói xấu kẻ khác, họ đánh mất niềm tin của những người xung quanh’ - Plato
4. ‘Đàn ông làm những gì mà họ cho là cần làm, phải làm, bất chấp hậu quả, bất chấp trở ngại, bất chấp nguy hiểm và áp lực. Đó là nguyên tắc đạo đức số một của đàn ông’ - John Kenedy
5. ‘Rất ít người đàn ông có đủ phẩm chất để leo nên nấc thang danh vọng cao nhất’ - William Churchill
6. ‘Giữa đàn ông và phụ nữ không có tình bạn. Chỉ có tình yêu, sự đam mê hoặc thù địch, tuyệt đối không có tình bạn’ - Oscar Wilde
7. ‘Không tồn tại những danh hiệu làm cho người đàn ông trở nên vĩ đại, chính những người đàn ông làm nên sự vĩ đại của danh hiệu’ - Michiavelli
8. ‘Những người đàn ông làm nên nghiệp lớn là những người có khả năng làm tốt ngay từ những việc nhỏ nhặt nhất’ - Theodore Roosevelt
9. ‘Thời gian cướp đi những gì quý giá nhất của một người đàn ông’ - Napoleon
10. ‘Một người đàn ông thành công là người thức dậy vào buổi sáng, đi ngủ vào buổi tối và làm bất cứ điều gì anh ta muốn vào khoảng thời gian ở giữa’ - Bob Dylan
Có anh muốn mua chị con
Đọc rồi ngủ trưa nhe:
Ông bố dẫn cậu con trai đi mua bò sữa ở chợ. Ông ngắm nghía từng con bò thật kỹ, vuốt ve từng cái xoáy, vạch miệng xem răng, nắn hông, bóp mông, vắt sữa nếm thử... Sờ mó nắn bóp chán chê từng con một, cuối cùng ông cũng mua được một con.
Thấy cậu con trai có vẻ sốt ruột, ông bố giải thích:
- Mua bò sữa hay mua gia súc nói chung cũng vậy, mình càng thăm khám, sờ nắn kỹ lưỡng khắp mọi chỗ thì càng mua được con vật có chất lượng cao.
Hai bố con dắt con bò về trại. Người bố cột bò vào chuồng, còn cậu con trai tót ra ngoài đồng chơi.
Đột nhiên, cậu bé chạy về, thở hổn hển:
- Bố ơi! Ở đằng sau cối xay kia kìa, có một anh hình như cũng muốn mua chị con hay sao ấy...
St
Ông bố dẫn cậu con trai đi mua bò sữa ở chợ. Ông ngắm nghía từng con bò thật kỹ, vuốt ve từng cái xoáy, vạch miệng xem răng, nắn hông, bóp mông, vắt sữa nếm thử... Sờ mó nắn bóp chán chê từng con một, cuối cùng ông cũng mua được một con.
Thấy cậu con trai có vẻ sốt ruột, ông bố giải thích:
- Mua bò sữa hay mua gia súc nói chung cũng vậy, mình càng thăm khám, sờ nắn kỹ lưỡng khắp mọi chỗ thì càng mua được con vật có chất lượng cao.
Hai bố con dắt con bò về trại. Người bố cột bò vào chuồng, còn cậu con trai tót ra ngoài đồng chơi.
Đột nhiên, cậu bé chạy về, thở hổn hển:
- Bố ơi! Ở đằng sau cối xay kia kìa, có một anh hình như cũng muốn mua chị con hay sao ấy...
St
Hội họa & Suy ngẫm
Bạn có biết rằng: Chỉ một bức hình đơn giản cũng có thể mang đến một thông điệp cuộc sống khiến bạn phải suy ngẫm? Cùng xem 20 bức hình dưới đây và suy ngẫm nhé!
1. Hãy đặt mình vào vị trí của người khác để cảm thông và chia sẻ với khó khăn của họ.
2. Hãy đối xử tốt với cha mẹ bạn, nếu bạn không muốn sau này bị con cái đối xử tệ bạc.
Đó là luật nhân quả.
3. Khi bạn chơi bời, hãy nghĩ tới những vất vả mà cha mẹ bạn đang phải chịu đựng để bạn có một tương lai tốt đẹp hơn. Đừng vì một chút sĩ diện mà làm khổ cha mẹ.
4. Đoàn kết là sống - chia rẽ là chết.
5. "Cái tôi và sự hiểu biết tỷ lệ nghịch với nhau. Hiểu biết càng nhiều, cái tôi càng bé. Hiểu biết càng ít, cái tôi càng to." - Albert Einstein.
6. Đừng buồn nếu bạn cảm thấy cuộc sống đơn điệu, bởi sắc màu cuộc sống là do chính bạn tạo nên.
7. Đừng bao giờ từ bỏ ước mơ của bạn.
8. Đời cha ăn mặn, đời con khát nước.
9. Hút thuốc không chỉ ảnh hưởng tới sức khỏe của bản thân mà còn ảnh hưởng tới những người xung quanh bạn. Hãy bỏ thuốc vì sức khỏe của bạn và của những người mà bạn yêu thương.
10. Ô nhiễm môi trường đã và đang đẩy con người và các loài động vật đến bờ vực tuyệt chủng.
11. Đừng bao giờ chê bai vẻ bề ngoài của người khác bởi điều đó sẽ khiến họ tổn thương rất nhiều.
12. Sứ mệnh của người thầy là ươm mầm tài năng cho thế hệ trẻ.
13. Đôi khi chúng ta cứ mải mê kiếm tìm hạnh phúc mà không biết rằng hạnh phúc ở ngay bên cạnh mình.
14. Hãy sống làm sao để không ai muốn bạn chết.
15. Đừng bao giờ đầu hàng số phận
.
16. Đừng sợ thất bại, bởi những thất bại sẽ giúp chúng ta trưởng thành hơn. Hãy nhớ rằng: "Không ai trưởng thành mà chưa từng vấp ngã".
17. Trong nhiều trường hợp cơ hội sẽ bị bỏ lỡ nếu không biết hợp sức cùng nhau.
18. Đôi khi sự thật lại bị bóp méo thông qua lăng kính của người khác. Bởi vậy, đừng vội tin những gì người khác nói với bạn.
Thứ Năm, 21 tháng 5, 2015
DUYÊN và NỢ
Chuyện đọc buổi sáng:
“Một chàng trai đau khổ vì người yêu bỏ đi lấy chồng. Anh ta tuyệt vọng tìm lên chùa và hỏi vị sư thầy:
-Tại sao con yêu cô ấy nhiều như thế mà cô ấy vẫn đi lấy người khác?
Sư thầy mỉm cười và cho anh chàng nhìn vào một chiếc gương. Trong gương có hình ảnh một cô gái đẹp khỏa thân nằm chết bên đường. Mọi người đi qua đều chẳng để ý… chỉ có một anh chàng dừng lại và đắp cho cô gái ấy một cái áo rồi cũng bỏ đi. Mãi sau có một chàng trai đi đến thấy vậy liền đem xác cô gái đi chôn.
Sư thầy nhìn anh chàng và nói:
-Kiếp trước anh mới chỉ là người đắp áo cho cô ấy. Còn người chồng cô ấy lấy bây giờ chính là người kiếp trước đã chôn cô ấy, đó chính là chữ NỢ, anh chỉ có DUYÊN với người con gái ấy thôi!”
Phật nói rằng, kiếp sống con người chỉ là một giai đoạn trong dòng chảy luân hồi. Kiếp này nối tiếp kiếp khác kế thừa lẫn nhau. Con người gặp nhau là bởi DUYÊN, sống và yêu nhau là bởi NỢ. Nhiều cặp Vợ chồng, đôi lứa đang sống với nhau mà một trong hai người bỗng có tình cảm với người khác, dẫn đến chuyện chia tay. Những người dung tục sẽ nói người kia là trăng hoa, đểu cáng… nhưng thật ra đó chỉ là việc người ta đã trả xong nợ và đã đến lúc phải rời đi. Chuyện tình cảm không thể níu kéo được.
St
Thứ Tư, 20 tháng 5, 2015
Nỗi đau...
Khi buồn bạn sẽ làm gì? Một câu chuyện hay bạn hãy tự chon khi cùng một sự việc mà có 2 đáp án:
Hai câu chuyện bạn nên đọc khi thấy bế tắc
Câu chuyện 1:
Một cô gái đến tìm một nhà sư, cô hỏi:
- Thưa thầy, con muốn buông một vài thứ mà không thể, con mệt mỏi quá.
Nhà sư đưa cho cô gái 1 cốc nước và bảo cô cầm, đoạn ông liên tục rót nước sôi nóng vào cốc, nước chảy tràn ra cả tay, làm cô bị phỏng, cô buông tay làm vỡ cốc.
Lúc này nhà sư từ tốn nói:
- Đau rồi tự khắc sẽ buông!
Vấn đề là, tại sao phải đợi tổn thương thật sâu rồi mới buông?
Câu chuyện 2:
Một chàng trai đến tìm nhà sư, anh hỏi:
- Thưa thầy con muốn buông xuôi vài thứ nhưng con do dự quá, con chán nản vô cùng.
Nhà sư đưa anh ta 1 cái tách và bảo anh cầm, đoạn ông rót đầy tách trà nóng vừa mới pha xong.
Chàng trai nóng quá nhưng anh vẫn không buông tay mà chuyển từ tay này sang tay kia cho đến khi nguội đi rồi uống và cảm nhận thấy rất ngon. Lúc này nhà sư từ tốn nói:
- Cứ đau là buông thì con đã bỏ lỡ những cái tốt đẹp sau đó rồi!
Vấn đề là tại sao cứ đau là phải buông trong khi còn có thể làm cho nó tốt đẹp lên.
St
Câu chuyện 1:
Một cô gái đến tìm một nhà sư, cô hỏi:
- Thưa thầy, con muốn buông một vài thứ mà không thể, con mệt mỏi quá.
Nhà sư đưa cho cô gái 1 cốc nước và bảo cô cầm, đoạn ông liên tục rót nước sôi nóng vào cốc, nước chảy tràn ra cả tay, làm cô bị phỏng, cô buông tay làm vỡ cốc.
Lúc này nhà sư từ tốn nói:
- Đau rồi tự khắc sẽ buông!
Vấn đề là, tại sao phải đợi tổn thương thật sâu rồi mới buông?
Câu chuyện 2:
Một chàng trai đến tìm nhà sư, anh hỏi:
- Thưa thầy con muốn buông xuôi vài thứ nhưng con do dự quá, con chán nản vô cùng.
Nhà sư đưa anh ta 1 cái tách và bảo anh cầm, đoạn ông rót đầy tách trà nóng vừa mới pha xong.
Chàng trai nóng quá nhưng anh vẫn không buông tay mà chuyển từ tay này sang tay kia cho đến khi nguội đi rồi uống và cảm nhận thấy rất ngon. Lúc này nhà sư từ tốn nói:
- Cứ đau là buông thì con đã bỏ lỡ những cái tốt đẹp sau đó rồi!
Vấn đề là tại sao cứ đau là phải buông trong khi còn có thể làm cho nó tốt đẹp lên.
St
Việt Hồng (TK71-Liberec) hôm nay
Với sự trân trọng tôi xin được
đăng bức ảnh sau đây lên blog Dân Tiệp để cập nhật thông tin về bạn Nguyễn Việt
Hồng (nữ cựu sinh viên TK71, Liberec, con gái lưỡng quốc tướng quân Nguyễn Sơn) vì lý do sức khỏe đang điều trị tại
bệnh viện Tinh thần kinh Hà Nội (Châu Quỳ). Hiện nay Việt Hồng tỉnh táo và có
trí nhớ khá tốt, VH vẫn đọc đúng tên nhiều bạn học khóa TK71 (Nguyễn Việt Hoàng, Đỗ Hòa
Bình, Nguyễn Đức Quang…) và các bạn quen biết khác. Việt Hồng cho biết phải về nước
năm 1976.
Từ trái qua: Ngô Bình, cô giáo Séc, Ngọc Minh, cô giáo Séc, Phạm Nhung (CVUT), bạn Séc, Việt Hồng, Bích (CVUT), bạn Séc |
Việt Hồng và Ngọc Minh |
Bình, Minh, Hồng (Zahradky) |
Đỗ Ngọc Việt Dũng và Việt Hồng (19/5/2015) |
Việt Hồng và Nguyễn Ngọc Minh |
Đợt đi thăm này nằm trong chương
trình của vợ chồng bạn Nguyễn Thị Ngọc Minh, Dệt Liberec (MMom Nguyen - FB) và
Đỗ Ngọc Việt Dũng (điện CVUT).
Ban biên tập xin thông báo việc
liên hệ, thăm bạn Việt Hồng có thể thực hiện qua Blog Dân Tiệp hoặc qua em gái
của VH, Việt Hằng, số nhà 43 Trúc Bạch, Hà Nội.
Chủ Nhật, 17 tháng 5, 2015
Trốn tham nhũng
Ăn cứt đi…
Trong trại tâm thần, hai bệnh nhân:
- Kìa đống vàng to tướng, ông lại ăn đi.
- Mày điên rồ à, đống cứt cái thằng tâm thần kia vừa mới ỉa ra đấy, chứ vàng đâu?
- Ồ, thế ra quan bác cũng vào đây trốn tội tham nhũng như em à?
Lão Phích
Trong trại tâm thần, hai bệnh nhân:
- Kìa đống vàng to tướng, ông lại ăn đi.
- Mày điên rồ à, đống cứt cái thằng tâm thần kia vừa mới ỉa ra đấy, chứ vàng đâu?
- Ồ, thế ra quan bác cũng vào đây trốn tội tham nhũng như em à?
Lão Phích
Thứ Sáu, 15 tháng 5, 2015
ĐỪNG PHÁN XÉT NGƯỜI KHÁC, BỞI BẠN KHÔNG BAO GIỜ BIẾT HỌ ĐANG PHẢI ĐẤU TRANH VỚI ĐIỀU GÌ
Một bác sĩ vào bệnh viện vội vàng sau khi nhận được điện gọi cho một cuộc phẫu thuật khẩn cấp. Ông nhanh chóng thay trang phục và đi thẳng vào phòng mổ. Ông đã gặp cha của cậu bé sẽ được phẫu thuật đang đứng đợi. Khi nhìn thấy ông, cha cậu bé hét lên:
“Tại sao ông lại đi lâu vậy? Ông có biết rằng cuộc sống của con trai tôi đang gặp nguy hiểm không? Ông không có bất kỳ ý thức trách nhiệm nào à?”
Bác sĩ mỉm cười và nói:
“Tôi xin lỗi, tôi không ở trong bệnh viện và tôi đã đi nhanh nhất có thể sau khi nhận được cuộc gọi. Bây giờ, tôi muốn anh bình tĩnh lại để tôi có thể làm công việc của mình…”
“Bình tĩnh thế nào được nếu là con trai của ông đang nằm trong căn phòng này, ông sẽ bình tĩnh được không? Nếu con trai của ông sắp chết ông có bình tĩnh nổi không?” – Cha cậu bé nói một cách giận dữ.
Bác sĩ mỉm cười một lần nữa và trả lời:
Tôi sẽ nói lại những gì trong Sách Thánh viết ”Chúng ta đến từ cát bụi và sẽ trở về cát bụi, may mắn là tên của Thiên Chúa” Các bác sĩ không thể kéo dài cuộc sống. Hãy đi và cầu nguyện cho con trai của anh, chúng tôi sẽ làm những gì tốt nhất nhờ ân điển của Đức Chúa Trời“
“Đưa ra lời khuyên khi ông không quan tâm luôn dễ dàng như vậy” – Cha cậu bé nghĩ thầm.
Ca phẫu thuật mất khoảng vài tiếng đồng hồ, sau đó các bác sĩ bước ra khỏi phòng phẫu thuật với những nụ cười rạng rỡ.
“Cám ơn Chúa, con trai của anh được được cứu!”
Không chờ đợi câu trả lời của người cha, ông đã chạy như bay ra thang máy và không quên nói vọng lại “Nếu anh có bất kỳ câu hỏi nào, hãy hỏi các y tá!”
“Tại sao ông ta lại ngạo mạn thế chứ? Ông ta không thể chờ đợi một vài phút để tôi hỏi về tình trạng của con trai tôi sao?” – Cha cậu bé nói hằn học khi nhìn các y bác sĩ còn lại.
Y tá trả lời, nước mắt rớt xuống khuôn mặt của cô:
“Con trai ông ấy qua đời hôm qua trong một tai nạn giao thông, ông ấy đang bận mai táng cho con trai khi chúng tôi gọi ông tới bệnh viện phẫu thuật cho con trai anh. Ông ấy đã cứu được cuộc sống của con trai anh và bây giờ ông ấy lại chạy đi để hoàn thành nốt việc chôn cất con trai mình.”
ĐẠO ĐỨC RẤT KHÓ ĐỂ ĐÁNH GIÁ BẤT CỨ AI… bởi vì bạn không bao giờ biết cuộc sống của họ như thế nào và những gì họ đang trải qua”
- ST -
Thứ Năm, 14 tháng 5, 2015
Phụ nữ và đàn ông
1. Phụ nữ cũng đi làm, đàn ông cũng đi làm, nhưng về nhà thì phụ nữ lại tiếp tục làm còn đàn ông thì được nghỉ ngơi.
2. Con gái không đảm đang sẽ "không thằng nào thèm lấy", con trai lười biếng thì "sau này có vợ lo".
3. Con gái học cao thì "tại không thằng nào nó rước", con trai học cao thì "sau này đứa nào lấy được nó phước ba đời".
4. Đi ăn: Con gái không so đũa cho mọi người thì bị chê tệ, con trai không so đũa là chuyện bình thường.
5. Người vợ không đảm đang thì bị chê là đàn bà hư, người vợ đảm đang thì người chồng được khen là khéo chọn vợ.
6. Con hư thì tại mẹ, nhưng nếu con ngoan mà giỏi giang thì nhờ phước bố.
7. Phụ nữ biết lo cho gia đình là chuyện bình thường, đàn ông biết lo cho gia đình là người đàn ông tốt.
8. Phụ nữ giỏi giang được thăng quan tiến chức thì bị dèm pha là nhờ ông này ông nọ, đàn ông thì lại được khen là xuất sắc.
9. Nhà cửa gọn gàng ngăn nắp là chuyện phải thế, nhà cửa lộn xộn là do phụ nữ lười biếng.
10. Phụ nữ nói xấu phụ nữ, mà đàn ông cũng nói xấu phụ nữ.
Sao mà bất công thế nhỉ, vậy cho nên hãy thương yêu những người phụ nữ nhiều hơn một chút để bù đắp lại những thiệt thòi của họ bạn nhé
2. Con gái không đảm đang sẽ "không thằng nào thèm lấy", con trai lười biếng thì "sau này có vợ lo".
3. Con gái học cao thì "tại không thằng nào nó rước", con trai học cao thì "sau này đứa nào lấy được nó phước ba đời".
4. Đi ăn: Con gái không so đũa cho mọi người thì bị chê tệ, con trai không so đũa là chuyện bình thường.
5. Người vợ không đảm đang thì bị chê là đàn bà hư, người vợ đảm đang thì người chồng được khen là khéo chọn vợ.
6. Con hư thì tại mẹ, nhưng nếu con ngoan mà giỏi giang thì nhờ phước bố.
7. Phụ nữ biết lo cho gia đình là chuyện bình thường, đàn ông biết lo cho gia đình là người đàn ông tốt.
8. Phụ nữ giỏi giang được thăng quan tiến chức thì bị dèm pha là nhờ ông này ông nọ, đàn ông thì lại được khen là xuất sắc.
9. Nhà cửa gọn gàng ngăn nắp là chuyện phải thế, nhà cửa lộn xộn là do phụ nữ lười biếng.
10. Phụ nữ nói xấu phụ nữ, mà đàn ông cũng nói xấu phụ nữ.
Sao mà bất công thế nhỉ, vậy cho nên hãy thương yêu những người phụ nữ nhiều hơn một chút để bù đắp lại những thiệt thòi của họ bạn nhé
Thứ Bảy, 9 tháng 5, 2015
Không có địch thủ
Ở một trại gà có một cụ gà trống sống tới 75 tuổi nhưng vẫn làm thủ lĩnh của trại mà không có một chú gà trống nào cướp ngôi được. Đã bao nhiêu gà trống được tuyển về thay cụ để lấy giống nhưng không sống nổi 1 ngày.
Cũng như bao lần khác, một chú gà trống choai vừa được mua về đi khệnh khạng trong trại và nói với trống già:
_ Này, lão kia, bây giờ ta là chủ cái trại này...
_ Cậu trống choai à, tôi biết cậu trẻ, khỏe hơn tôi. Nhưng chắc là cậu sẽ không kham nổi từng này gà mái đâu, cậu có thể nhường bớt cho tôi mấy con gà mái già không?
_ Đừng hòng nhé lão già, ai nói tôi không kham hết?
_ Hừm, thế cậu có dám thi tài với tôi không?
_ Ông đùa à? Sao không?_ Gà trống choai khinh khỉnh!
_ Thế thì thế này, tôi với cậu cùng chạy đua đến cuối trại xem ai đến trước. Nếu cậu khỏe hơn nên tôi nghĩ cậu nên chấp tôi một đọan. Gà trống già đề nghị.
Gà trống choai: Ok, chấp lão 10 m.
Thế là cuộc đua tài bắt đầu....Gà trống choai quả nhiên mạnh khỏe, chỉ trong chốc lát đã đuổi gần kịp trống già...bỗng Bụp!....gà trống choai lăn ra bất tỉnh...Người chủ trại sau khi đập nó một phát, cầm lên lại than vãn:
_ Sao lần nào cũng mua phải con gà bị...gay hết vậy trời!
_ Này, lão kia, bây giờ ta là chủ cái trại này...
_ Cậu trống choai à, tôi biết cậu trẻ, khỏe hơn tôi. Nhưng chắc là cậu sẽ không kham nổi từng này gà mái đâu, cậu có thể nhường bớt cho tôi mấy con gà mái già không?
_ Đừng hòng nhé lão già, ai nói tôi không kham hết?
_ Hừm, thế cậu có dám thi tài với tôi không?
_ Ông đùa à? Sao không?_ Gà trống choai khinh khỉnh!
_ Thế thì thế này, tôi với cậu cùng chạy đua đến cuối trại xem ai đến trước. Nếu cậu khỏe hơn nên tôi nghĩ cậu nên chấp tôi một đọan. Gà trống già đề nghị.
Gà trống choai: Ok, chấp lão 10 m.
Thế là cuộc đua tài bắt đầu....Gà trống choai quả nhiên mạnh khỏe, chỉ trong chốc lát đã đuổi gần kịp trống già...bỗng Bụp!....gà trống choai lăn ra bất tỉnh...Người chủ trại sau khi đập nó một phát, cầm lên lại than vãn:
_ Sao lần nào cũng mua phải con gà bị...gay hết vậy trời!
Thứ Năm, 7 tháng 5, 2015
Mọi cặp vợ chồng đều phải đọc câu chuyện này.
Đó là câu chuyện đáng yêu nên bạn hãy đọc nó thật cẩn thận. Và đó cũng là bài học cuộc sống mà chúng ta không nên bỏ qua.
Monica mới vừa cưới Hitesh. Cuối tiệc cưới, mẹ Monica đưa cho cô một cuốn sổ tiết kiệm mới mở với số tiền 1000 đồng Rs.
Mẹ cô nói: “Monica, hãy cầm lấy cuốn sổ tiết kiệm này và dùng nó để ghi lại cuộc sống hôn nhân của con.
Khi có chuyện gì vui và đáng nhớ trong cuộc sống mới này của con, hãy gửi vào đó ít tiền. Ghi lại lý do và cứ tiếp tục như thế.
Càng có nhiều sự kiện đáng nhớ thì con càng có nhiều tiền trong tài khoản. Mẹ đã gửi khoản tiền đầu tiên cho con hôm nay. Con hãy gửi những khoản khác cùng với Hitesh. Sau vài năm nhìn lại, con có thể biết được mình đã có được bao nhiêu hạnh phúc.”
Monica kể lại với Hitesh khi họ về nhà của mình và đôi vợ chồng trẻ nghĩ rằng đó quả là một ý tưởng tuyệt vời và mong chờ cơ hội được gửi khoản tiền thứ hai vào sổ.
Và đây là những gì họ ghi vào cuốn sổ đó sau đó một thời gian:
- Ngày 7/2: 1000 Rs, sinh nhật đầu tiên của Hitesh sau khi cưới
- Ngày 1/3: 1000 Rs, Monica được tăng lương
- Ngày 20/3: 2000 Rs, đi du lịch đảo Bali
- Ngày 15/4: 3000 Rs, Monica có thai
- Ngày 1/6: 2000 Rs, Hitesh được lên chức
- …
Tuy nhiên, sau nhiều năm, họ bắt đầu tranh cãi về những thứ tầm thường vặt vãnh. Họ không nói chuyện với nhau nhiều. Họ thấy hối hận vì cưới phải người khó chịu nhất thế giới… chẳng còn tình yêu nữa. Nghe chừng rất quen, phải không?
Một ngày, Monica nói chuyện với mẹ cô: “Mẹ, bọn con không thể như vậy hoài nữa. Bọn con đồng ý ly hôn. Con không thể tưởng tượng được vì sao con lại quyết định cưới người đán ông này!!!”
Mẹ cô trả lời: “Chắc chắn rồi, con gái, chẳng có vấn đề gì cả. Hãy làm việc mà con muốn nếu con thực sự không thể chịu đựng thêm được nữa. Nhưng trước khi làm vậy, hãy làm việc này trước đã. Con còn nhớ cuốn số tiết kiệm mẹ đưa cho con hôm đám cưới chứ? Hãy rút toàn bộ tiền trong đó và tiêu hết tiền trước đã. Con không nên giữ lại gì từ cuộc hôn nhân tệ hại này đâu."
Monica nghĩ điều này cũng đúng. Cô đến ngân hàng, ngồi đợi đến lượt mình giao dịch tất toán sổ tiết kiệm.
Trong khi đợi, cô xem qua những ghi chú trong cuốn sổ. Cô xem từng dòng ghi chú về những khoản tiền vợ chồng cô từng gửi vào. Ký ức về tất cả những niềm vui và hạnh phúc bỗng chốc ùa về trong tâm trí. Và nước mắt dâng lên trong mắt cô.
Cô rời ngân hàng và về nhà. Khi về đến nhà, cô đưa cuốn sổ cho Hitesh, và bảo anh hãy tiêu hết số tiền trước khi họ ly dị.
Ngày hôm sau, Hitesh đưa lại cho Monica cuốn sổ tiết kiệm. Cô nhận thấy một khoản tiền 5000 Rs mới được gửi thêm vào với dòng ghi chú: “Đây là ngày anh nhận ra rằng anh yêu em nhiều thế nào sau những năm qua. Em đã mang đến bao nhiêu là hạnh phúc cho anh.”
Họ ôm nhau và khóc, đặt lại cuốn sổ tiết kiệm vào nơi cất an toàn.
Bạn có biết họ đã tiết kiệm được bao nhiêu tiền đến khi về hưu không? Tôi không hỏi điều đó. Tôi tin rằng số tiền đó cũng chẳng quan trọng nữa sau những gì họ đã trải qua trong suốt những năm tháng chung sống hạnh phúc của mình.
“Khi bạn ngã, theo một nghĩa nào đó, đừng chỉ nhìn vào nơi bạn ngã xuống mà hãy nhìn vào nơi bạn bắt đầu trượt chân.
Cuộc đời là để sửa chữa những sai lầm.” Tôi nghĩ rằng điều này có thể áp dụng cho mọi mối quan hệ.
Monica mới vừa cưới Hitesh. Cuối tiệc cưới, mẹ Monica đưa cho cô một cuốn sổ tiết kiệm mới mở với số tiền 1000 đồng Rs.
Mẹ cô nói: “Monica, hãy cầm lấy cuốn sổ tiết kiệm này và dùng nó để ghi lại cuộc sống hôn nhân của con.
Khi có chuyện gì vui và đáng nhớ trong cuộc sống mới này của con, hãy gửi vào đó ít tiền. Ghi lại lý do và cứ tiếp tục như thế.
Càng có nhiều sự kiện đáng nhớ thì con càng có nhiều tiền trong tài khoản. Mẹ đã gửi khoản tiền đầu tiên cho con hôm nay. Con hãy gửi những khoản khác cùng với Hitesh. Sau vài năm nhìn lại, con có thể biết được mình đã có được bao nhiêu hạnh phúc.”
Monica kể lại với Hitesh khi họ về nhà của mình và đôi vợ chồng trẻ nghĩ rằng đó quả là một ý tưởng tuyệt vời và mong chờ cơ hội được gửi khoản tiền thứ hai vào sổ.
Và đây là những gì họ ghi vào cuốn sổ đó sau đó một thời gian:
- Ngày 7/2: 1000 Rs, sinh nhật đầu tiên của Hitesh sau khi cưới
- Ngày 1/3: 1000 Rs, Monica được tăng lương
- Ngày 20/3: 2000 Rs, đi du lịch đảo Bali
- Ngày 15/4: 3000 Rs, Monica có thai
- Ngày 1/6: 2000 Rs, Hitesh được lên chức
- …
Tuy nhiên, sau nhiều năm, họ bắt đầu tranh cãi về những thứ tầm thường vặt vãnh. Họ không nói chuyện với nhau nhiều. Họ thấy hối hận vì cưới phải người khó chịu nhất thế giới… chẳng còn tình yêu nữa. Nghe chừng rất quen, phải không?
Một ngày, Monica nói chuyện với mẹ cô: “Mẹ, bọn con không thể như vậy hoài nữa. Bọn con đồng ý ly hôn. Con không thể tưởng tượng được vì sao con lại quyết định cưới người đán ông này!!!”
Mẹ cô trả lời: “Chắc chắn rồi, con gái, chẳng có vấn đề gì cả. Hãy làm việc mà con muốn nếu con thực sự không thể chịu đựng thêm được nữa. Nhưng trước khi làm vậy, hãy làm việc này trước đã. Con còn nhớ cuốn số tiết kiệm mẹ đưa cho con hôm đám cưới chứ? Hãy rút toàn bộ tiền trong đó và tiêu hết tiền trước đã. Con không nên giữ lại gì từ cuộc hôn nhân tệ hại này đâu."
Monica nghĩ điều này cũng đúng. Cô đến ngân hàng, ngồi đợi đến lượt mình giao dịch tất toán sổ tiết kiệm.
Trong khi đợi, cô xem qua những ghi chú trong cuốn sổ. Cô xem từng dòng ghi chú về những khoản tiền vợ chồng cô từng gửi vào. Ký ức về tất cả những niềm vui và hạnh phúc bỗng chốc ùa về trong tâm trí. Và nước mắt dâng lên trong mắt cô.
Cô rời ngân hàng và về nhà. Khi về đến nhà, cô đưa cuốn sổ cho Hitesh, và bảo anh hãy tiêu hết số tiền trước khi họ ly dị.
Ngày hôm sau, Hitesh đưa lại cho Monica cuốn sổ tiết kiệm. Cô nhận thấy một khoản tiền 5000 Rs mới được gửi thêm vào với dòng ghi chú: “Đây là ngày anh nhận ra rằng anh yêu em nhiều thế nào sau những năm qua. Em đã mang đến bao nhiêu là hạnh phúc cho anh.”
Họ ôm nhau và khóc, đặt lại cuốn sổ tiết kiệm vào nơi cất an toàn.
Bạn có biết họ đã tiết kiệm được bao nhiêu tiền đến khi về hưu không? Tôi không hỏi điều đó. Tôi tin rằng số tiền đó cũng chẳng quan trọng nữa sau những gì họ đã trải qua trong suốt những năm tháng chung sống hạnh phúc của mình.
“Khi bạn ngã, theo một nghĩa nào đó, đừng chỉ nhìn vào nơi bạn ngã xuống mà hãy nhìn vào nơi bạn bắt đầu trượt chân.
Cuộc đời là để sửa chữa những sai lầm.” Tôi nghĩ rằng điều này có thể áp dụng cho mọi mối quan hệ.
Cẩn thận với lời nói
Một hôm trời hửng nắng, đàn ếch rủ nhau vào rừng ngắm cảnh. Phong cảnh hữu tình làm chúng rất khoái chí, nhưng đang đi thì đột nhiên có 2 con trong đoàn trượt chân, rơi thẳng xuống một cái hố rất sâu. Cả bầy ếch bèn xúm lại, tìm mọi cách để kéo 2 chú ếch đó lên nhưng làm thế nào cũng không đưa chúng lên được. Cuối cùng cả bầy liền dừng lại và nói với 2 con ếch kia rằng chúng chỉ còn nước chờ chết mà thôi.
Mặc dù vậy, 2 con ếch đáng thương này vẫn cố gắng hết sức để nhảy ra khỏi cái hố. Nhưng dù nhảy thế nào thì chúng cũng không thoát khỏi cái hố đó. Một con tỏ ra rất thất vọng và ngã lăn ra chết trong sự uất ức.
Con ếch còn lại không vì thế mà nản chí, nó lại tiếp tục cố gắng nhảy. Bầy ếch liền hò hét khuyên chú ếch đó hãy thôi đi. Nhưng điều kỳ lạ là bầy ếch càng cố hò hét thì con ếch kia lại nhảy càng hăng. Cuối cùng thì nó cũng nhảy được lên bờ sau rất nhiều nỗ lực.
Lúc này cả bầy vây quanh nó và hỏi: Lúc nãy anh có nghe thấy chúng tôi nói gì không?
Con ếch bảo, nó bị nặng tai và nó tưởng cả bầy động viên nó suốt thời gian qua.
Bạn thấy đấy, một lời nói đúng lúc có thể cứu sống một mạng người nhưng có những lời nói lại đẩy người khác đến chỗ chết. Do đó, hãy cẩn thận với những gì mình nói. Đừng hủy diệt tinh thần của một người đang trong hoàn cảnh khốn khó bởi những lời nói tiêu cực của mình. Thay vào đó, hãy biết dành thời giờ để động viên và khích lệ họ. Cuộc sống của chúng ta và mọi người xung quanh trở nên như thế nào tuỳ thuộc vào chính thái độ và những lời nói của chúng ta.
Vì vậy tất cả mọi người chúng ta hãy cẩn thận với lời nói của mình. Hãy nói những lời mang đến niềm tin và sức sống cho những ai đi ngang qua cuộc đời bạn.
Mặc dù vậy, 2 con ếch đáng thương này vẫn cố gắng hết sức để nhảy ra khỏi cái hố. Nhưng dù nhảy thế nào thì chúng cũng không thoát khỏi cái hố đó. Một con tỏ ra rất thất vọng và ngã lăn ra chết trong sự uất ức.
Con ếch còn lại không vì thế mà nản chí, nó lại tiếp tục cố gắng nhảy. Bầy ếch liền hò hét khuyên chú ếch đó hãy thôi đi. Nhưng điều kỳ lạ là bầy ếch càng cố hò hét thì con ếch kia lại nhảy càng hăng. Cuối cùng thì nó cũng nhảy được lên bờ sau rất nhiều nỗ lực.
Lúc này cả bầy vây quanh nó và hỏi: Lúc nãy anh có nghe thấy chúng tôi nói gì không?
Con ếch bảo, nó bị nặng tai và nó tưởng cả bầy động viên nó suốt thời gian qua.
Bạn thấy đấy, một lời nói đúng lúc có thể cứu sống một mạng người nhưng có những lời nói lại đẩy người khác đến chỗ chết. Do đó, hãy cẩn thận với những gì mình nói. Đừng hủy diệt tinh thần của một người đang trong hoàn cảnh khốn khó bởi những lời nói tiêu cực của mình. Thay vào đó, hãy biết dành thời giờ để động viên và khích lệ họ. Cuộc sống của chúng ta và mọi người xung quanh trở nên như thế nào tuỳ thuộc vào chính thái độ và những lời nói của chúng ta.
Vì vậy tất cả mọi người chúng ta hãy cẩn thận với lời nói của mình. Hãy nói những lời mang đến niềm tin và sức sống cho những ai đi ngang qua cuộc đời bạn.
Vợ - Chồng
Chồng: Anh chúc em hạnh phúc, và chúc cho ông chồng mới của em cũng tưởng là mình sẽ hạnh phúc như anh.
Vợ: Lần chia tay này rất có ích. Nó khiến tôi có kinh nghiệm và hành xử nhanh hơn với những lần chia tay tiếp theo.
*****
Chồng: Tôi mong rằng sự mất mát của tôi sẽ là bài học sâu sắc cho tất cả những người đàn ông trên thế giới.
Vợ: Tôi mong rằng ai nghe lời anh ấy cũng không tin.
*****
Chồng: Tôi không chia tay một cô gái, mà chia tay với ảo tưởng của mình. Tất cả chúng ta đều cần ảo tưởng và đều sống trong ảo tưởng, nhưng hôn nhân là một thứ ảo tưởng rất phi thường. Ở đó ta vừa là tác giả vừa là nạn nhân, vừa là quan tòa, vừa là tội phạm.
Vợ: Thà cưới nhau rồi ly dị còn hơn không cưới nhau để rồi không có ly dị cho đàng hoàng.
*****
Chồng: Hôm nay là một ngày trọng đại. Tôi có cảm giác mình đã sinh ra lần thứ hai. Tôi cưới vợ vì yêu và tôi ly dị vợ cũng vì yêu. Không còn nghi ngờ gì nữa, cuối cùng tôi cũng sẽ chết vì yêu nhưng không phải chết trong giờ phút này.
Vợ: Khi cưới tôi đã không nói gì thì chả lẽ khi ly dị tôi lại nói. Nhưng có một điều chắc chắn tôi không phải cô gái đầu tiên, cũng không phải là cô gái cuối cùng tin ở hôn nhân rồi sau đó nghi ngờ nó. Hôn nhân là một điều quá tốt đẹp đến mức ta phải nhanh chóng rời bỏ nó khi ta không còn xứng đáng.
*****
Chồng: Em hãy tha cho anh. Anh cũng tha cho em. Chúng ta tha cho nhau.
Vợ: Ừ thì tha. Nhưng có thể bắt lại bất cứ lúc nào!
Thứ Ba, 5 tháng 5, 2015
Thứ Hai, 4 tháng 5, 2015
CÂU CHUYỆN VỀ CÁI BẪY CHUỘT
Một gia đình nông dân nọ mua một cái bẫy chuột và lắp đặt trong nhà. Chuột thấy vậy nên rất lo lắng cho sự an nguy của mình. Mỗi ngày Chuột lại càng thêm căng thẳng, đến mức gặp ai nó cũng nhờ giúp đỡ. Chuột tìm đến Gà Mái tìm một lời khuyên bổ ích, nhưng Gà Mái chẳng tỏ vẻ chú ý gì, và nói “Chuyện bẫy chuột đó là chuyện của cậu, có liên quan gì đến tôi đâu! Tôi còn phải lo đẻ trứng nữa đây.” Chuột lại tìm đến Lợn, Lợn của dửng dưng “Rõ ràng cái bẫy chuột là muốn lấy mạng của cậu, đâu có phải là lấy mạng tôi đâu? Cậu nói với tôi làm gì! Tôi còn phải lo ăn để tăng kí đây.” Chuột đem chuyện nói với Bò, Bò tức giận và bảo “Bẫy chuột là để bẫy cậu, nó làm sao gây hại cho tôi được! Thôi đi chỗ khác đi, để tôi một mình, tôi đang cần điều trị bệnh mất ngủ đây.." Chuột rất hoang mang, nên sức khỏe giảm sút. Nghe được tin này thì Rắn mừng thầm, nó vốn thích thịt chuột, và lên kế hoạch sẽ tấn công bất ngờ tại tận hang chuột trong nhà người nông dân, và tranh thủ xem mặt mũi cái bẫy chuột nó ra làm sao. Nửa đêm hôm đó, người vợ nghe thấy có tiếng sập bẫy, liền vội vàng chạy ra xem. Nhưng hóa ra chiếc bẫy chuột sập vào đuôi của một con rắn. Rắn rất tức giận, và cắn vào chân bà chủ nhà. Người vợ sau khi bị Rắn cắn thì sức khỏe giảm sút rất nhanh. Người chồng phải giết con gà mái để tẩm bổ cho vợ. Nhưng bệnh tình của bà vẫn không khá lên mà ngày một nặng hơn. Rất nhiều bà con, bạn bè đến thăm. Người chồng đành phải giết lợn để thiết đãi khách, xem như một lời cảm tạ. Cuối cùng người vợ vẫn không qua khỏi và mất. Người chồng chẳng còn cách nào khách phải bán con bò để an táng cho vợ. Thế là cả Bò, Lợn, và Gà Mái đều bị chết, chỉ vì cái bẫy chuột … Lời bàn Một chiếc bẫy chuột dường như chẳng liên quan gì đến gà, lợn, bò, nhưng cuối cùng vẫn gây cho chúng những hậu quả nghiêm trọng. Chuyện đáng bàn là nếu gà, lợn, bò giúp đỡ chuột từ trước thì có lẽ mọi chuyện đã khác. Gà, lợn, bò chết vì sự vô tâm – thờ ơ của mình.
Thứ Sáu, 1 tháng 5, 2015
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)