Pozdrav

Tady jsi doma, jen tady a nikde jinde je to tvá země, tobě patří a ty patříš k ní, jenom k ní.

Chủ Nhật, 30 tháng 8, 2015

VÀNG THẬT LÀ ĐÁNG SỢ!

Có 1 người hỏi vị Thiền sư: "Thưa thầy, trên đời này cái gì là đáng sợ nhất ạ?". Thiền sư nói: "Dục vọng", người này vẻ mặt tràn đầy nghi ngờ,....Thiền sư nói: "hãy nghe ta kể chuyện này nhé. (Và các bạn hãy kể hay sưu tầm các chuyện về Dục lạc(Dục vọng) đi.
Có 1 người hỏi vị Thiền sư: "Thưa thầy, trên đời này cái gì là đáng sợ nhất ạ?". Thiền sư nói: "Dục vọng", người này vẻ mặt tràn đầy nghi ngờ,....Thiền sư nói: "hãy nghe ta kể chuyện này nhé. (Và các bạn hãy kể hay sưu tầm các chuyện về Dục lạc(Dục vọng) đi.
VÀNG THẬT LÀ ĐÁNG SỢ!
Một vị tăng nhân hốt hốt hoảng hoảng từ trong rừng chạy đến, vừa khéo lại gặp được hai người bạn vô cùng thân thiết đang tản bộ bên rừng. Họ hỏi vị tăng nhân: “Chuyện gì mà ông hốt hoảng quá vậy?”.
Vị tăng nhân nói: “Thật là kinh khủng, tôi đào được một đống vàng ở trong rừng!”.
Hai người bạn, lòng không nhịn được nói: “Thật đúng là tên đại ngốc! Đào được vàng, việc tốt như thế mà ông lại cho là kinh khủng, thật là không thể hiểu nổi!”.
Thế là họ lại hỏi vị tăng nhân kia, “Ông đào được vàng ở đâu? Chỉ cho chúng tôi xem với!”.
Vị tăng nhân nói: “Thứ xấu xa như thế, các ông không sợ sao? Nó sẽ nuốt chửng người ta đấy!”.
Hai người gạt phăng đi, hùng hổ nói: “Chúng tôi đây không sợ, ông mau mau chỉ chỗ xem nào!”.
Vị tăng nhân nói: “Chính là bên dưới cái cây ở bìa rừng phía tây”.
Hai người bạn liền lập tức tìm đến chỗ vị tăng nhân vừa chỉ, quả nhiên phát hiện được số vàng đó. Người này liền nói với người kia rằng: “Tên hòa thượng đó đúng là ngốc thật, thứ vàng bạc mà mọi người đều khao khát đang ở ngay trong mắt ông ta, thế mà lại trở thành quái vật ăn thịt người”. Người kia cũng gật đầu đồng tình.
Thế là họ bàn với nhau làm thế nào để chuyển số vàng này về nhà. Một người trong đó nói: “Ban ngày mà đem nó về thật không an toàn cho lắm, hay là đêm đến thì mình mới vận chuyển, vậy sẽ chắc ăn hơn. Tôi ở lại đây canh chừng, ông hãy về mang chút cơm rau trở lại, chúng ta ăn cơm rồi đợi đến trời tối mới chuyển số vàng này về nhà”.
Người kia liền làm theo người bạn nói. Người ở lại nghĩ : “Nếu như số vàng này đều thuộc về sở hữu của riêng ta thì hay biết mấy! Đợi hắn quay lại, ta hãy dùng cây gậy gỗ đánh chết đi, vậy thì toàn bộ số vàng này là của ta hết rồi”.

Thế là khi người bạn đem cơm rau đến khu rừng, người kia liền từ phía sau lưng dùng gậy gỗ đánh mạnh vào đầu khiến ông ta chết ngay tại chỗ, sau còn nói rằng: “Bằng hữu hỡi, chính là số vàng này buộc tôi phải làm như vậy”.
Sau đó ông ta vớ lấy thức ăn mà người bạn mang đến, ăn ngấu nghiến. Chưa được bao lâu, người này cảm thấy rất khó chịu, trong bụng giống như bị ngọn lửa thiêu đốt. Khi đó, ông ta mới biết rằng mình đã bị trúng độc. Trước lúc chết, ông mới nói rằng: “Lời hòa thượng đó nói quả thật không sai!”.
Đây thật là ứng với lời người xưa để lại: Người chết vì tiền tài, chim chết vì miếng ăn. Đều là họa do lòng tham đưa đến, chính dục vọng đã khiến người bạn thân nhất trở thành kẻ thù không đội trời chung.
ST on Net.

Thứ Sáu, 28 tháng 8, 2015

QUÊ HƯƠNG THỨ HAI

QUÃNG ĐỜI THỨ HAI
Thân tặng các bạn cựu NCS, TTS, SV Tiệp Khắc(1) nhân dịp
kỷ niệm 45 năm ngày lên đường đi Praha (1971-2016)

Thành Praha nguy nga đường bệ
Cầu Karluv diễm lệ vàng son
Dãi dầu nắng gội mưa tuôn
Nghìn năm giữ trọn linh hồn Bôhêm(2)

Quảng trường nườm nượp ngày đêm(3)
Đồng hồ vọng tiếng hồn thiêng trường tồn
Tiếng gà nhắc lẽ sống còn
Đừng si mê mãi lối mòn hoa cương

Vltava soi bóng thân thương
Tháp chuông nhà hát thánh đường cổ xưa
Thùy liễu tha thướt đong đưa
Thiên nga giỡn sóng nô đùa tung tăng

Vysehrad trầm mặc vĩnh hằng
Anh hào thuở trước tài năng lẫy lừng
Giữa rừng bia đá điệp trùng
Muôn hoa rực rỡ hiến lòng tri ân

Václav sừng sững chứng nhân(4)
Bao phen bão tố phong trần dẹp yên
Nhà băng chứng khoán đua chen
Tàu xe thông suốt tận miền ngoại vi

Phong cảnh thiên nhiên Vary(5)
Xiết bao quyến rũ mê li hồn người
Hồng lâu thấp thoáng lưng đồi
Suối róc rách chảy lặng rơi chiều tà
Chân tình thân thiện Morava
Brno hội chợ gần xa rộn ràng
Nương nho xanh thắm bạt ngàn
Cuồng nhiệt vũ khúc nồng nàn dân ca

Mặn mà trìu mến Blava(6)
Cầu treo kì diệu băng qua ngút tầm
Dunaj ấp ủ duyên thầm
Réo rắt nhạc điệu nẩy mầm văn thơ

Tatra hùng vĩ xa mờ
Đỉnh cao tuyết phủ lững lờ mây buông
Cáp treo chót vót tầng không
Trần gian mà tưởng non bồng chơi vơi

Vị bia Séc thật tuyệt vời
Hương thơm nồng đượm người người ngợi khen
Cuối hè thu hoạch chmel
Mạch ngầm thanh khiết mọi miền vui tươi...

* * *
Bốn lăm năm vật đổi sao dời
Mười sáu xuân sâu nặng tình người khó quên (7)
Anh về gửi lại chân trời ấy
Một mảnh đời in bóng dáng Em.

Nguyễn Đăng Khê
(Cựu NCS CVUT Praha, nguyên
Bí thư thứ nhất, Trưởng phòng LHS)

Chú thích:
(1). Dùng từ Tiệp Khắc đặt tên cho cả Liên Bang trước đây là sai.
Bởi lẽ Tiệp Khắc là phiên âm tiếng Hán của Séc chứ chưa bao gồm Slovakia
(2). Mượn từ Bohémien
(3). Quảng trường cổ, nền và lối đi lát đá hoa cương
(4). Quảng trường Václav
(5). Karlovy Vary
(6). Bratislava
(7). Thời gian sống, học tập và công tác của tác giả

Thứ Năm, 27 tháng 8, 2015

Những điều phải hối tiếc...

Tôi đã trải qua rất nhiều điều không may trong cuộc sống và giờ ở lứa tuổi gần đất xa trời, tôi cũng như bao người khác lại ước gì. Và tôi biết những bạn trẻ đang ở tuổi 20, 30 bây giờ, sau hai mươi năm nữa họ sẽ lại nói câu “Ước gì, giá như…”
hoi han blotgtamsu
Đừng để chúng ta phải hối tiếc khi nhìn lại cuộc đời mình
Ở những giây phút tồn tại cuối cùng của cuộc đời, con người ta mới nhận ra rằng mình thật ngu ngốc khi đã không làm những công việc đơn giản như thế. Những điều tưởng chừng như nhỏ nhoi nhưng lại vô cùng giá trị đã bị chúng ta bỏ quên mà thay vào đó là những tham vọng theo tiếng gọi của vật chất.
Bạn có biết khi trên cơ thể còn vương lại những nhịp thở cuối cùng, con người ta sẽ hối tiếc và trăn trở về những điều gì nhất không? Nếu bạn biết được những điều này, bạn sẽ có thể thực hiện nó ngay tư bây giờ để không phải dẫm lên con đường cũ của họ. Thay vào đó, bạn sẽ mãn nguyện nhắm mắt đi về thế giới bên kia khi số mệnh của mình kết thúc.
Những hối tiếc cuối đời
Nhiều năm chăm sóc và gần gũi những bệnh nhân nặng ở giai đoạn cuối, nữ y tá Bronnie Ware (người Australia) được nghe họ kể về những điều trăn trở hay hối tiếc vì đã không làm được khi còn khỏe mạnh. Tất cả ký ức từ những cuộc trò chuyện trên được Bronnie đưa vào cuốn sách vừa xuất bản mang tên “The top five regrets of the dying” (tạm dịch là “năm điều tiếc nuối nhất của người đang hấp hối”). Trong đó, nữ y tá diễn tả rất cặn kẽ về những điều mà người ta phải đối diện khi ở vào giai đoạn cuối cuộc đời. Qua đó mỗi người cũng chúng ta có thể học hỏi và rút kinh nghiệm.
Sau đây là 6 điều hối tiếc phổ biến nhất, mà đa phần người ta đều nói rằng họ muốn thay đổi nó nếu như được lựa chọn lại:
1. “Tôi ước gì đủ can đảm để bày tỏ cảm xúc của mình”
“Nhiều người luôn kìm nén cảm xúc của mình chỉ vì muốn ‘dĩ hoà vi quý’ với mọi người. Hệ quả là họ phải sống một cuộc sống tầm thường và không trở thành người như họ thực sự mong muốn. Nhiều người vì thế mà bị ức chế, phẫn uất dẫn đến bệnh tật”.
2. “Ước gì tôi đã để bản thân mình được sống hạnh phúc hơn”
“Đây là nỗi hối tiếc phổ biến. Thật ngạc nhiên bởi nhiều người đã không nhận ra điều này rằng, cuối cùng hạnh phúc là một sự lựa chọn. Họ bị mắc kẹt trong những khuôn mẫu và thói quen cũ, nó tạo cho họ cảm giác ‘thoải mái’ giả tạo. Nỗi sợ hãi phải thay đổi bản thân khiến họ phải sống giả vờ với người khác cũng như với chính bản thân họ”.
4. “Tôi ước gì mình đã không làm việc quá cật lực”
“Đây là điều được thổ lộ từ những nam bệnh nhân mà tôi đã từng chăm sóc. Họ đã bỏ lỡ tuổi trẻ của con cái cũng như mối tương quan vợ chồng. Mặc dù các nữ bệnh nhân cũng nói về điều này nhưng hầu hết họ thuộc thế hệ cũ, thời mà phụ nữ không phải là người trụ cột gia đình. Trong khi đó tất cả những nam bệnh nhân mà tôi chăm sóc đều giãi bày sự hối hận sâu sắc vì đã bị cuốn vào vòng xoáy công việc để mưu sinh”.
5. “Ước chi tôi có đủ can đảm để sống một cuộc đời đúng nghĩa là của mình chứ không phải là cuộc đời mà mọi người mong muốn cho tôi”
Lý giải về điều này, tác giả viết: “Đây là điều hối tiếc nhất của tất mọi người. Khi mà con người ta nhận ra rằng cuộc đời mình sắp kết thúc và nhìn lại rõ ràng mọi thứ đã qua. Thật dễ dàng nhận ra cả một nửa những ước mơ ấy vẫn chưa thực hiện được cho đến khi phải nhắm mắt xuôi tay cho dù bản thân họ đã lựa chọn như thế. Sức khỏe mang lại sự tự do nhưng chỉ có ít người nhận ra cho tới khi nó mất đi”.
6. “Giá như tôi ước vẫn giữ được liên lạc với bạn bè của mình”
Theo Bronnie, thông thường người ta không nhận ra tầm quan trọng và giá trị thực sự của những người bạn cũ cho đến thời điểm vài tuần lễ trước khi chết, song lúc đó thì họ không thể tìm lại được nữa. “Nhiều người đã quá mải mê vun vén cho cuộc sống riêng của mình mà quên đi mối dây giao kết với bạn bè. Cũng có nhiều người hối hận sâu sắc vì đã không dành thêm thời gian và những nỗ lực đáng có cho bạn bè. Tất cả họ đều nhớ đến bạn bè khi sắp lìa đời“, tác giả cuốn sách viết.
hoi han blogtamsuvn
Bạn thấy mình có đang làm những việc mà chính họ đang hối tiếc không? Nếu có thì bạn hãy tự cảm thấy hạnh phúc vì mình đã được biết đến những thông tin này từ cô y tá đầy tình người nhé. Rồi ngay sau đó, bạn hãy giúp chính mình thoát khỏi những sai lầm đó để bạn không phải lặp lại những điều hối tiếc như họ.
Cuộc đời là của chúng ta và chỉ mỗi người mới biết được mình cần gì từ cuộc sống. 18 tuổi chúng ta đứng giữa những lựa chọn khác nhau của cuộc đời, những ngã rẽ, những quyết định khiến không ít người trong phải kiên quyết mới giành được quyền quyết định.
Một người ca sỹ hát rong đã nói với vị linh mục rằng: Cả đời con đã dùng tiếng hát để nuôi dưỡng 6 đứa con của con và ao ước lớn nhất của cuộc đời là đi khắp nước Mỹ để biểu diễn những bài ca yêu thích và con đã làm được. Thế nên con chẳng có gì đế nuối tiếc cả. Sống và làm những việc bạn muốn đo chính là cách để sống không phải hối tiếc bất cứ điều gì.

Biết rằng sẽ rất lâu mới làm được những điều mình muốn, nhưng tôi sẽ không từ bỏ ước mơ và niềm đam mê của mình. Bởi vì một khi không còn chúng cuộc sống của tôi sẽ không còn ý nghĩa. Thế nên tôi sẽ sống và làm tất cả những gì mình muốn để sống một cuộc đời không hối tiếc. Bởi vì tôi chỉ có duy nhất một lần được sống là chính tôi.
Không phải ai cũng ý thức được điều này để sống một cuộc đời không hối tiếc! Nhiều người khi sắp từ giã cuộc đời vẫn còn nuối tiếc bởi vì họ đã sống một cuộc đời vô vị và nhạt nhẽo như thế! Tại sao khi còn khỏe mạnh không sống với những điều mình muốn để lúc bấy giờ phải ngồi hối tiếc?!
Còn bạn thì sao? Bạn đang sống cuộc sống như thế nào? Bạn có chắc chắn rằng sau 20 năm nữa bạn sẽ không cảm thấy hối hận vì cách sống của bạn bây giờ không? Cùng chia sẻ với chúng tôi nhé!

SuperCup TK45

Ngày 23/08/2015 tại buổi trù bị kỷ niệm 45 ngày sang Tiệp Khắc của TK71, a. Thuận đội trưởng đội bóng liên quân Điện-Toán Praha đã quyết định tổ chức trận đấu tranh SuperCup  TK45 tại sân vận động Hàng Đẫy(hoặc Mỹ Đình) vào trung tuần tháng 10 năm 2015 giữa liên quân Điện-Toán Praha và phần còn lại của Tiệp Khắc.
Đội hình ra quân của Liên quân Điện-Toán Praha
      Trung                 Chiến
           
           Thuận (C)  
Ngọc                   Dũng           Bình (A)

  Lư            Cảm                   Hoàng
                              Tú           

                   Khiết (GK)
     
Bác sĩ: Tươi, Bích, Dung(malá),Dung, Nhung
Manager: Tiến
Đề nghị các đ/c có tên trên thực hiện quyết định này.

Thứ Tư, 26 tháng 8, 2015

Sinh hoạt CLB Bohemia



Byl jsem málem…

44 năm đã qua
Lần đầu tiên đi bên em trên miền đất lạ
Thành phố Praha, giữa mùa thu đỏ
Là vàng rơi phủ đường phố cổ
Anh ngỡ minh là chàng hoàng tử
Đón popelka về Hradcany
Xe ngựa ngập ngừng trên đường lát đá
Tượng trên cầu Karluv ngắm nhìn ta
Anh dắt em vào zlatá ulicka
Cô gái bán hàng tóc vàng malá
Mời anh mua zasnoubená prstenka
……….
Chtel jsem být princem který hledá modrou zem
Kde tajou pouste hori snih
Byl jsem málem být princem který nasel ruzi svou …


Thứ Hai, 24 tháng 8, 2015

TK71 open 23/8/2015

Trong cái nóng đặc biệt của Hà Nội TK71 open đã thăng hoa sau những chén rượu 1954, bia Bohemia và ẩm thực Séc. Số lượng tham dự trên 60. Thời gian từ 10h30 tới 15h00. Buổi sinh hoạt còn có sự hiện diện của Ngài đại sứ Slovakia và phu nhân, các bạn Séc, nhóm ca nhạc CLB văn học-nghệ thuật Bohemia.
Thành công tuyệt vời, đó là nhận xét của BTC.
Chúc các bạn vui, khỏe, sống có ích với tiêu trí:
Vui một ngày, lãi một ngày. Den veselý, den ziskový!

Hẹn gặp lại trong lễ kỷ niệm 45 năm ngày sang CSSR của TK71 open (2015).


Biểu tượng của tình hữu nghị Việt Nam - Slovakia
Đại sứ Slovakia tại Việt Nam và Đại sứ TK71 open (Nguyễn Việt Thắng)
TK71 open năm 2015. Sôi động, vui vẻ
TK71 năm 2014

Thứ Ba, 18 tháng 8, 2015

Gặp mặt truyền thống TK71 open

Ban tổ chức gặp mặt cựu lưu học sinh Tiệp Khắc TK71 open ( 1970-1971-1972 và các bạn hữu) trân trọng thân mời các bạn TK71 open tới dự giao lưu văn hóa, ẩm thực vào 10h00, ngày 23/8/2015 tại tầng 2 nhà hàng bia Séc-Bohemia, 9 Hoàng Cầu. Rất hân hạnh được đón tiếp.
Trưởng ban tổ chức Thang Nguyen Viet
Vui một ngày, lãi một ngày - Den veselý, den ziskový
Ban trù bị
Cựu TK 71

Thứ Hai, 17 tháng 8, 2015

Tào Lao...

1. Mình ngu nhiều kẻ ngu hơn, cho nên được gọi là khôn hơn người.
2. Yêu nhau cởi áo cho nhau. Ghét nhau trợn mắt: Áo đâu? Mặc vào!
3. Phải bình tĩnh trước gái xinh và không giật mình trước gái xấu!
4. Nhan sắc có hạn, mà lựu đạn thì có thừa.
5. Muốn ngủ ngon thì đừng lấy vợ. Muốn không nợ thì đừng có yêu. Muốn cao siêu thì đừng dại gái. Muốn thoải mái thì vào... nhà tu.
6. Buổi sáng thức dậy. Thể dục thể thao. Da dẻ hồng hào. Hứng khởi tuôn trào. Lại vào ngủ tiếp.
7. Hội trường yên lắng ngủ say. Thuyết trình vừa dứt... vỗ tay ra về.
8. Ăn hột mít luộc có thể gây mất đoàn kết nội bộ và nghi ngờ lẫn nhau!
9. Không có gì làm anh em ta xa cách. Chỉ ... hôi nách là xa cách anh em.
10. Văn hay chữ tốt sao bằng thằng dốt lắm tiền.
11. Bò không ăn cỏ, bò ngu. Trai không cua gái, trai ngu hơn bò!
12. Nếu tiền không làm bạn hạnh phúc thì hãy đưa nó cho tôi.
13. Em xinh đâu phải nụ cười, em xinh là bởi nhiều người xấu hơn!
14. Vì một người "đi cố" làm cả phố ‘’ tắc đường’’
15. Em đen nhưng tâm hồn em trong trắng, vì nhà em nghèo em dang nắng ...em đen.
16. Bia độc hơn rượu, bằng chứng trên thế giới chỉ có bia mộ chứ nào thấy rượu mộ ở đâu.
17. Mập không phải là cái tội. Mập là để thể hiện sự vượt trội về thể xác hơn người.
18. Những câu nói bất hủ, đọc sẽ không buồn ngủ...
Bạn là người khen ta khi ta đúng, chê ta lúc ta sai. Kẻ thù là người khen ta khi ta sai, chê ta lúc ta đúng.
Còn kẻ mà lúc nào cũng chê ta, dù rằng ta đúng hay sai thì chính là...là Vợ ta

Chủ Nhật, 16 tháng 8, 2015

Vtipy GS Tú + Tiến

1. Một a60 tắm cho cháu. Cháu trượt chân ngã, may nó túm được công cụ sung sướng của ông, và tránh khỏi cú ngã đập đầu xuống sàn nhà tắm. Ông đỡ cháu đậy và lẩm bẩm:" May mà tắm với ông, chứ tắm với bà mày thì vỡ đầu rrồi cháu ạ."

2. Hai ông bà a60 xuống ao tắm chung, Đàn cá quả cứ vây lấy ông, còn chẳng có con nào đến gần bà cả. Ông bèn hỏi người nuôi cá về chuyện lạ này. Người nuôi cá suy nghĩ một hồi rồi trả lời: có lẽ loài cá này quen ăn giun lớn, của ông chắc giông giun mà chúng thường ăn đấy"

3. Một a60 rất ngại dậy đi tiểu đêm. Ông  bèn đến bệnh viện nối dài thiết bị tiểu tiện của mình đến mức mà nằm ở giường mà có thể vắt ra cửa sổ mà giải quyết nỗi buồn. Những tối đầu sau khi kéo dài ông rất sung sướng vì không phải đậy đêm nữa. Được mươi bữa, các bác sĩ thấy ông đến đòi làm ngắn đi bằng được bèn hỏi:
- Sao thế bác, nó hoạt động không tốt ạ
Ông cụ nói
- Nó vẫn tốt, những tối qua bà lão nhà tôi lần theo đường dẫn nên bị ngã gẫy chân ở ban công cửa sổ...

Hoàng Lê Tiến

Khi đi ngang qua một bức tượng nam khoả thân, cô gái kéo bà mẹ dừng lại và chỉ vào cái của quí của bức tượng mà hỏi:
- Mẹ ơi cái này là cái gì ngộ quá hả mẹ, có cả hai trái ping-pong nữa .
- Đó là một bộ phận trong cơ thể đàn ông thôi con ạ, à mình đi đi con!
- Không! con muốn xem thêm một chút nữa .
- Thôi đi đi con, con ngoan đi lớn lên thế nào con cũng có được một cái.
- Còn nếu như con không ngoan thì sao hả mẹ?
- À, nếu như con không ngoan thì con sẽ có ... nhiều cái.

Thứ Bảy, 15 tháng 8, 2015

Cà chua có cuống

Cà chua có cuống
Năm nọ, 3 đối thủ, Mỹ, Việt Nam, và Trung Quốc đều lọt vào vòng chung kết thi vẽ quốc tế. Rút kinh nghiệm từ trước (Trạng Quỳnh vẽ rồng đất với TQ), phía Mỹ dặn Nữ hoạ sỹ phải đề phòng anh chàng hoạ sỹ của VN. Họ lên phương án sẽ bắt chước hoạ sỹ VN để tránh bị chơi xỏ.
Ðến ngày thi, sau 3 tiếng trống, hoạ sỹ TQ phóng bút vẽ được một con hổ rất oai phong mất 30 giây. Ðến lượt anh chàng VN, chẳng nói chẳng rằng, tụt luôn quần, nhúng mông vào chậu màu rồi ngồi lên giấy vẽ. Nữ hoạ sỹ Mỹ thấy vậy, cũng bắt chước, tụt quần nhúng mông vào chậu màu và ngồi lên tờ giấy. Cả 2 cùng mất 10 giây.
Ðến lúc công bố giải, thấy Vn được nhất, phía Mỹ bèn kiện :”Tại sao cũng vẽ giống nhau mà VN lại được nhất?”. Ban giám khảo trả lời: “Vì VN vẽ vừa nhanh vừa đẹp, quả cà chua có cuống, còn phía Mỹ vẽ quả cà chua không cuống”. !!!

Thứ Sáu, 14 tháng 8, 2015

Tắm, tắm, tắm

TẮM TRUỒNG
---------------------------------
HOÁ ĐÁ
2 thằng mới lớn đi xem trộm gái tắm truồng. Bỗng nhiên, một thằng đùng đùng bỏ chạy. Thằng kia đuổi theo hỏi:
- Đang xem hay sao mày lại chạy?
- Tại tao nhớ ra mẹ tao dặn không được xem trộm gái tắm. Nếu không sẽ bị hóa đá.
- Đồ ngu, vậy mà cũng tin.
- Tin chứ. Lúc tao coi, thì đã cảm thấy một bộ phận cơ thể đang cứng lại.
********************************
THẰNG MÙ CÕNG THẰNG QUÈ
Mùa hè nóng bức, thằng mù cõng thằng què lội qua suối. Trên suối có mấy người đang bì bõm tắm.
Thằng mù hỏi thằng què:
- Gái tắm truồng hả?
Thằng què nói:
- Không…không ... không phải. Nhưng mà sao mày hỏi thế? Mày mù cơ mà.
Thằng mù nổi cáu:
- Im đi cho lành. Nếu không phải, sao cái Của Nợ đấy lại đâm vào lưng tao?

Thứ Ba, 11 tháng 8, 2015

Bài học cuộc đời

Câu chuyện thứ nhất:

Chuyện kể rằng, có một chàng trai nọ không thể lo được cho mẹ già, anh cảm thấy bà như một gánh nặng thực sự khi mỗi ngày phải chăm lo cho từng miếng cơm, cốc nước. Chàng trai đã quyết định mang bà mẹ vào một khu rừng để chối bỏ trách nhiệm phụng dưỡng.
cong-me-blogtamsuvn
Chàng trai nhẫn tâm cõng mẹ bỏ vào rừng sâu 
Kế hoạch như đã định, tối đến, chàng trai đã thủ thỉ với mẹ rằng anh muốn đưa bà đi dạo. Anh cõng mẹ trên lưng, men theo con đường mòn trên núi và đi tít vào sâu trong rừng. Trong thâm tâm chàng trai nghĩ rằng mẹ anh sẽ không thể nào tìm được đường về nhà, anh cứ cắm đầu đi mãi, đi mãi.
Bỗng dưng chàng trai phát hiện mẹ anh đã bí mật rải những đậu tương trên đường đi, anh tức giận hỏi: “Sao mẹ lại làm điều này?”. Bà mẹ bật khóc và trả lời:“Con ngốc lắm! Mẹ sợ không có mẹ con sẽ không tìm được đường về nhà”.
Câu chuyện thứ 2:
Một người mẹ hỏi đứa con trai 5 tuổi của mình: “Nếu hai mẹ con ta đang khát nước và chỉ có 2 quả táo này, con sẽ làm gì?”. Cậu bé con suy nghĩ một lát rồi ngây thơ trả lời: “Con sẽ cắn mỗi quả táo một miếng mẹ ạ!”.
cong-me-blogtamsuvn1
Người mẹ bất khóc trước câu trả lời của cậu con trai 5 tuổi
Bà mẹ không la mắng con nhưng thở dài một tiếng thất vọng. Cô nhẹ nhàng hỏi con:“Con có thể nói cho mẹ biết vì sao con làm điều đó?”. Và cô đã bật khóc khi cậu bé ngây ngô đáp: “Con muốn thử và dành quả ngọt nhất cho mẹ”.
Câu chuyện thứ 3:
Có một cô gái mù không có gì trong tay, ngoài tấm chân tình của cậu bạn trai tốt bụng. Anh chàng sẵn sàng làm tất cả mọi thứ vì cô gái. Một ngày nọ anh hỏi cô: “Vào ngày mà em nhìn thấy, em sẽ lấy anh chứ?”. Cô gái tự tin trả lời: “Vâng! Tất nhiên rồi ạ!”.
cong-me-blogtamsuvn2
Chàng trai đau khổ nhận ra sự hy sinh của mình là vô nghĩa
Cuối cùng, may mắn cũng mỉm cười với cô, cô nhận được tin mình có thể được cấy ghép giác mạc từ một người hiến tặng. Ngày nhìn thấy ánh sáng đầu tiên, cô nhận ra rằng người yêu chăm sóc mình bấy lâu nay là một chàng mù.
Khi anh cầu hôn cô lần nữa, cô gái lạnh lùng từ chối vì đôi mắt không sáng của anh. Đau đớn và tuyệt vọng, trước khi rời đi, câu cuối cùng mà chàng trai nói với cô gái: “Em hãy chăm sóc đôi mắt của anh thật tốt nhé!”.

Thứ Hai, 10 tháng 8, 2015

3 x 8 = 23

Ba nhân tám rõ ràng là 24, vì sao lại là 23? Câu chuyện Nhan Uyên và Khổng Tử sẽ cho bạn biết tại sao như vậy…
Nhan Uyên ham học hỏi, tính tình tốt bụng, là một đệ tử đắc ý của Khổng Tử.
Một ngày nọ, trên đường đi làm việc, Nhan Uyên thấy một đám đông ồn ào trước cửa tiệm vải.
Anh bước đến hỏi, mới biết là đang có tranh chấp giữa người mua và người bán vải.
Chỉ nghe người mua hét lớn: “Ba nhân tám là 23, sao ông cứ đòi ta 24 đồng?”
Nhan Uyên đến trước mặt người mua, lễ phép nói:
“Vị đại ca này, ba nhân tám là 24, sao có thể là 23 được? Anh tính sai rồi, không nên cãi lộn ầm ĩ nữa”.
Người mua không phục, chỉ thẳng mặt Nhan Uyên nói: “Ai cần ngươi phân xử hay sao? Ngươi biết tính toán sao? Muốn phân xử chỉ có cách tìm Khổng phu tử, đúng hay sai hãy để ông ấy định đoạt! Đi, ta hãy tìm ông ấy để phân xử!”
Nhan Uyên đáp: “Được. Nếu Khổng phu tử nói anh sai, vậy xử lý sao?”
Người mua nói: “Nếu ta sai, hãy lấy đầu ta. Nhà ngươi sai thì sao?”
Nhan Uyên trả lời: “Nếu tôi sai, tôi sẽ từ quan”. Hai người đánh cuộc với nhau như thế, cũng đã tìm gặp được Khổng Tử.
Khổng Tử nói: “Ba nhân tám là 23”, Nhan Uyên lòng không phục.
Khổng Tử hỏi rõ tình huống, rồi quay sang Nhan Uyên cười nói:
“Ba nhân tám là 23 đó! Nhan Uyên, con thua rồi, lấy mũ quan xuống đem cho người ta đi!”
Nhan Uyên trước giờ chưa bao giờ cãi lại sư phụ.
Nghe Khổng Tử nói mình sai, anh đành tháo mũ xuống giao cho người mua kia. Người mua nhận mũ, đắc ý rời đi.
Đối với lời phân xét của Khổng Tử, Nhan Uyên biểu hiện là tuân theo, nhưng trong tâm lại không phục.
Anh cho rằng Khổng Tử già rồi đâm ra hồ đồ, liền không muốn ở lại học tập Khổng Tử nữa.
Ngày hôm sau, Nhan Uyên quay lại lấy cớ nhà có việc muốn xin nghỉ học…
Khổng Tử rất rõ tâm tư Nhan Uyên, nhưng không nói gì, chỉ gật đầu đồng ý.
Trước khi đi, Nhan Uyên quay lại cáo biệt Khổng Tử. Khổng Tử muốn Nhan Uyên trở về nhà bình an, cũng dặn dò hai câu:
“Ngàn năm cổ thụ không náu thân, sát nhân không rõ chớ động thủ”.
Nhan Uyên đáp lại một câu: “Con xin ghi nhớ”, rồi rời đi.
Trên đường về, gió thổi mây dâng, sấm rung chớp giật, trời muốn đổ mưa to.
Nhan Uyên tiến đến một cây đại thụ mục rỗng bên ven đường, muốn tránh mưa.
Anh đột nhiên nhớ lại lời Khổng Tử đã nói: “Ngàn năm cổ thụ không náu thân”
Nghĩ thầm, sư đồ nhất tràng, anh nghe theo lời sư phụ, tránh xa khỏi cái cây rỗng.
Vừa rời đi không xa thì nghe một tiếng sấm, sét đã đánh tan cây cổ thụ kia.
Nhan Uyên kinh ngạc: “Câu đầu sư phụ nói đã ứng nghiệm sao! Chẳng lẽ ta còn có thể sát nhân ư?”
Khi về tới nhà thì trời cũng đã khuya. Không muốn kinh động người nhà, Nhan Uyên dùng bảo kiếm mang theo bên người để đẩy chốt cửa phòng nơi thê tử của anh đang ngủ.
Đến bên giường, sờ lại thấy hai người nằm hai bên giường. Nhan Uyên vô cùng tức giận, giơ kiếm định chém, lại nghĩ đến câu nói thứ hai của Khổng Tử: “Sát nhân không rõ chớ động thủ”, bèn đốt đèn lên xem, hóa ra một người là thê tử, người kia là muội muội của anh.
Ngày hôm sau, Nhan Uyên quay trở lại, thấy Khổng Tử liền quỳ xuống nói:
“Sư phụ, hai câu người nói đã cứu ba người là con, vợ con và muội muội của con đó! Sao người lại biết trước chuyện sẽ xảy ra vậy?”
Khổng Tử có đúng là có thể nhìn trước được tương lai?
Hãy cùng xem tiếp…
Nhan Uyên cảm thấy kính phục sâu sắc, cũng đã biết được ẩn ý của Khổng Tử
Khổng Tử đỡ Nhan Uyên dậy và nói: “Ngày hôm qua thời tiết khô nóng, đoán chừng sẽ có cơn dông, nên ta nhắc nhở con: “ngàn năm cổ thụ không ai náu thân”, con lại mang khí bực trong người, trên thân đeo bảo kiếm, cho nên ta khuyên con “sát nhân không rõ chớ động thủ”!”
Nhan Uyên vừa vái lạy vừa nói: “Sư phụ liệu sự như thần, đệ tử mười phần kính nể!”
Mạng người quan trọng hay địa vị quan trọng?
Khổng Tử lại nói tiếp: “Ta biết rõ con xin phép về nhà nghỉ là mượn cớ, thật ra cho rằng ta đã già nên hồ đồ rồi, không muốn học ta nữa. Con nghĩ xem, ta nói ba nhân tám bằng 23 là đúng, con thua, bất quá là thua cái mũ quan kia, nếu ta nói ba nhân tám bằng 24 mới đúng, người mua kia thua, đây là một mạng người đó! Vậy con nói xem, chức vị quan trọng hay mạng người quan trọng hơn?”
Nhan Uyên bỗng nhiên tỉnh ngộ, quỳ gối trước mặt Khổng Tử mà thưa:“Sư phụ trọng đại nghĩa coi nhẹ tiểu tiết, đệ tử còn tưởng rằng Sư phụ vì lớn tuổi mà thiếu minh mẫn, đệ tử hổ thẹn vạn phần!”
20150730150022245
Từ đó về sau, bất luận Khổng Tử đi đến đâu, Nhan Uyên theo đến đó không rời sư phụ.
Câu chuyện này gợi cho tôi nhớ tới ca từ trong một bài hát tuyệt vời của Khắc Lý Lâm:
“Nếu như mất đi bạn, được cả thế giới cũng để làm gì?”
Cũng như vậy,
Đôi khi bạn tranh đấu giành được điều bạn cho là lẽ phải,
Nhưng điều mất đi có lẽ còn quan trọng hơn;
Luôn luôn phân rõ sự tình nặng nhẹ”.
Đừng gắng sức tranh giành, rồi sau hối hận không kịp!
Rất nhiều chuyện không cần tranh giành,
Lùi một bước biển rộng trời cao.
Hơn thua với khách hàng, thắng ấy cũng là thua (khi sản phẩm mới cần đổi mẫu, bạn sẽ biết)
Hơn thua với ông chủ, thắng ấy cũng là thua (cuối năm lúc đánh giá thành tích, bạn sẽ biết)
Hơn thua với người già, thắng ấy cũng là thua (người ta không để ý tới bạn đâu, bạn vẫn phải tự mình làm thôi)
Hơn thua với bằng hữu, thắng ấy cũng là thua (làm không tốt sẽ mất đi một người bạn)
Lá trà nhờ nước sôi mới có thể tỏa ra mùi hương thơm ngát,
Sinh mệnh vượt qua bao trắc trở, mới để lại tiếng thơm cho đời…
Hiểu được điều đó sẽ luôn luôn cảm ơn cuộc đời… vậy là hạnh phúc nhất đấy.
Giáo dục là một vấn đề vô cùng trọng yếu!
Bất luận điều gì chưa rõ, hãy cùng nhau bàn bạc giải quyết.
Nếu không, sai một niệm có thể sẽ hỏng một đời…
Thật là những suy nghĩ sâu sắc!
Theo cmoney.tw

TK71 open

Theo trưởng ban liên lạc TK71, cuộc họp mặt kỷ niệm 44 năm ngày sang Tiệp Khắc sẽ được tổ chức vào ngày chủ nhật, 23.8.2015 tại Nhà hàng bia Séc-Bohemia, 9 Hoàng Cầu. Theo kế hoạch sẽ là cuộc gặp mặt TK71 open (với Dân Tiệp năm trước và sau 71).
Trân trọng thân mời các bạn đăng ký tham gia buổi sinh hoạt có ý nghĩa này, đồng thời khởi động các sinh hoạt tiến tới kỷ niệm 65 quan hệ hữu nghị Việt Nam - Tiệp Khắc:
Đăng ký với chủ tịch: Nguyễn Việt Thắng (Brava) 0903464040, Mr. Cảm (Praha) 0913082464, Mr. Bình (Brno) 0903442836, Mr. DNV. Dũng (Nhà hàng bia Séc) 0903404328.
BTC trân trọng mời các đại diện tỉnh thành trong toàn TK đến dự cuộc họp trù bị 11h00, ngày chủ nhật 16.8 (tại 9 Hoàng Cầu) để thông qua "Nghị quyết".


VUI MỘT NGÀY, LÃI MỘT NGÀY - DEN VESELÝ, DEN ZISKOVÝ.

Thứ Sáu, 7 tháng 8, 2015

Tiền lẻ

Tý và bác Lý hàng xóm đang ngồi trò chuyện trong quán cà phê thì một bà già rách rưới, gầy gò bước đến, cất giọng kể lể và xin bố thí.
Bác Lý lấy mấy đồng tiền lẻ ra đưa cho bà già ăn xin, bà già cảm ơn rối rít rồi bước đi.
Tý nói với bác Lý: “Bác dễ mủi lòng quá, không phải họ nghèo khổ thật đâu, họ toàn bịa ra hoàn cảnh đáng thương để lừa chúng ta đấy bác ạ”. Bác Lý lắc đầu: “Sao cháu lại nói thế, họ cũng phải cùng cực lắm thì mới phải đi xin bố thí như vậy. Đối với chúng ta thì chỉ là những đồng tiền lẻ thôi nhưng đối với họ là cả một vấn đề đấy cháu ạ”.
“Không phải cháu tiếc mấy đồng tiền lẻ đâu mà là cháu đã từng bị lừa rồi. Hôm trước cháu vừa ăn trưa ra thì gặp một người đàn ông tàn tật, rên rỉ đói khát, cháu thương tình cho hết số tiền còn trong túi. Vậy mà khi nhớ ra là quên chiếc ô ở nhà hàng, cháu quay lại lấy thì thấy ông ta, đi đàng hoàng trên hai chân, tay cầm chai rượu đang nói oang oang với hai gã đi cùng rằng, chỉ cần tỏ vẻ đáng thương một chút là kiếm được tiền tha hồ uống rượu. Cháu bực mình lắm, từ lúc ấy cháu chẳng tin bất cứ một người ăn mày nào cả” - Tý nói giọng rất bất bình.

Bác Lý nhẹ nhàng cười bảo: “Cũng có thể có những người như cháu vừa kể nhưng không phải tất cả những người đi ăn xin đều như vậy. Khi giúp đỡ người khác, cháu đã làm được một việc thiện, điều ấy đáng giá hơn sự hoài nghi bị lừa dối. Nếu chỉ sợ bị lừa dối mà cháu không giúp đỡ người khác thì cháu cũng chỉ giữ lại cho mình những đồng tiền lẻ và cũng từ đó cháu sẽ cạn dần đi lòng trắc ẩn đối với nỗi khổ hay sự khó khăn của con người. Đó mới là điều đáng sợ cháu ạ”.
Tý suy nghĩ rất nghiêm túc về những lời bác Lý nói, tuy vẫn chưa thực sự lấy lại lòng tin nhưng chiều hôm sau khi đi làm về, gặp một người ăn mày trước cửa xin của bố thí để cho đứa con bệnh tật ở nhà, Tý đã rút tiền cho ông ta. Tối ấy khi đang đi dạo thì trời mưa, Tý chạy vào hiên một căn nhà bỏ hoang gần đó để trú, vô tình nhìn vào trong, dưới ánh đèn leo lét, một cô bé ốm yếu đang nằm dưới tấm nệm cũ, người đàn ông anh vừa cho tiền lúc chiều đang xúc từng thìa súp cho cô bé.
Vừa xúc người đàn ông vừa kể với cô bé rằng, ông đã gặp được người tốt cho tiền để mua đồ ăn cho cô bé tối nay. Tý thực sự xúc động, giờ anh đã hiểu ra những lời bác Lý nói. Đúng là mất đi lòng trắc ẩn và cảm thông đối với nỗi khổ của người khác mới là điều đáng sợ nhất.

Những lời cầu hôn

Chỉ còn 4 giờ đồng hồ nữa thì những người đi làm có thể về nhà nghỉ cuối tuần, không kể người nhiều việc làm tới khuya khuya, không kể những kẻ về hưu dỗi việc như mèn đang tìm kiếm 1 chút xíu gì đó cho mọi người vui vui. sau 4 giờ nữa sẽ có nhiều bạn trẻ sẽ hẹn hò, đưa người yêu đi chơi...những người đã có gia đình thì bận rộn với bữa ăn chiều...nhưng nếu đọc những dòng dưới đây có lẽ tất cả mọi người đều được thư giãn...
Những lời cầu hôn hay nhất
- Lời cầu hôn chân thành n
hất: Chúng mình hợp pháp hóa tình cảm đi em!
- Lời cầu hôn hiếu kỳ nhất: Anh không hiểu tại sao người ta phải làm đám cưới? Chi bằng chúng mình bắt chước họ xem sao!
- Lời cầu hôn mộc mạc nhất: Em có muốn anh trở thành một “nhu yếu phẩm” không thể thiếu trong nhà của em không?
- Lời cầu hôn dễ chịu nhất: Em biết không? Thích là yêu một thứ gì đó nhàn nhạt, còn yêu là thích một điều gì đó rất sâu xa. Anh không muốn phải đưa em về nhà rồi lại về nhà một mình, anh muốn hai ta cùng về nhà của chúng mình.
- Lời cầu hôn thử thách nhất: Em có muốn làm vợ anh không? Nếu muốn xin đứng yên rồi giơ cao hai tay, nếu không hãy đứng yên rồi kiễng cả hai chân.
- Lời cầu hôn thẳng thắn nhất: Anh đang thiếu một người cai quản bản thân.
- Lời cầu hôn nhẫn nại nhất: Em muốn làm vợ anh kiếp này hay tới kiếp sau?
- Lời cầu hôn vì sức khỏe nhất: Nếu năm nay em không lấy anh, sang năm ắt anh sẽ mắc chứng khủng hoảng tinh thần.
- Lời cầu hôn cảnh tỉnh nhất: Xin em kết thúc phận đào hoa của anh ngay tức khắc đi nào.
- Lời cầu hôn đáng yêu nhất: Anh xin đầu hàng rồi! Chỉ cần mỗi ngày được ăn cơm do em nấu mà thôi.
- Lời cầu hôn pó tay nhất: Em có muốn khi chết đi sẽ có tên trong gia phả nhà anh không?
- Lời cầu hôn ....sát khí nhất: (Dẫn nàng lên sân thượng khách sạn cao tầng, và cùng ngắm sao ban công..., rồi túm chặt 2 vai nàng thổ lộ) Em muốn làm vợ anh hay muốn làm siêu nhân?

Sưu tầm

Thứ Năm, 6 tháng 8, 2015

MẸ ƠI ! HÌNH NHƯ BỐ SẮP NGẤT

Con gái hớt hải chạy vào bếp nói với mẹ:
- Mẹ ơi, hình như bố sắp ngất.
- Tại sao thế?
- Có một người vừa đưa một gói hàng đến. Khi xem tờ hóa đơn, tự nhiên chân tay bố run lẩy bẩy, mặt mày tái mét...
- Tuyệt! Vậy là chiếc váy mừng sinh nhật của mẹ đã đến rồi đấy!

BẠN CÓ BIẾT

1. Một nàng cave, nếu ngủ với thợ thuyền hoặc lao động ngoại tỉnh, thì bị gọi là đối tượng xã hội. Nếu ngủ với đại gia lừng lẫy, thì được gọi là chân dài. Nếu ngủ với một ngôi sao sân cỏ hoặc màn bạc, sẽ được đàng hoàng lên báo kể chuyện “nghề nghiệp” và trưng ảnh hở da thịt giữa công chúng, không ai có ý định bắt nàng. Kết luận: Bạn làm gì chả quan trọng, quan trọng là bạn làm điều đó với ai!
2. Phòng tắm công cộng bỗng dưng bị chập điện gây hỏa hoạn lớn, vô số chị em chạy túa ra đường mà không kịp mặc gì. Những nàng thông minh là người không lấy tay che thân thể, mà lấy tay che… mặt. Kết luận: Hãy quan tâm tới mấu chốt của mọi vấn đề.
3. Một nàng gái ế chạy tới đồn cảnh sát tố cáo: “Tôi đã cẩn thận để tiền trong áo lót, thế mà thằng cha đẹp trai đứng cạnh tôi ở trên xe bus đông đúc đã móc lấy mất tiền của tôi!”.
Cảnh sát ngạc nhiên: “Tại sao nó có thể móc tiền được ở một vị trí “nhạy cảm” như thế, mà cô không phát hiện ra?”
Cô nàng gái ế thút thít: “Ai ngờ được là nó chỉ muốn moi tiền?”
Kết luận: Một nhà kinh doanh tài ba là người moi được tiền của khách hàng trong lúc đang khiến khách hàng sung sướng ngất ngây.
4. Nhân viên vệ sinh của công ty rất buồn phiền vì các quý ông thường lơ đãng khi vào nhà vệ sinh. Để giải quyết những vũng nước vàng khè dưới nền toilette, công ty dán lên tường, phía trên bệ xí nam một tờ giấy: “Không tiểu tới bô chứng tỏ bạn bị ngắn, tiểu ra ngoài bô chứng tỏ bạn bị… ủ rũ!”. Ngay từ ngày hôm sau, toilette nam sạch bóng và không còn quý ông nào lơ đãng nữa. Kết luận: Hãy chứng minh cho khách hàng thấy vấn đề một cách cụ thể, ấn tượng.
5. Bố mẹ nàng mở cuộc thi tuyển con rể. Chàng A nói, tài khoản có một triệu đô. Chàng B khoe, có biệt thự hai triệu đô. Bố mẹ nàng có vẻ ưng lắm. Chàng C nói, cháu chả có gì cả, thưa các bác. Cháu chỉ có mỗi một đứa con, hiện đang nằm trong bụng của con gái các bác! Kết luận: Muốn cạnh tranh với đối thủ, cần có tay trong!
ST

Chủ Nhật, 2 tháng 8, 2015

Tao thổi thì mày chết

Hôm trước em bị công an giao thông bắt.
Em xuống xe hét to:
- Mày biết tao là ai không mà mày dám thổi? Mày thổi tao thì mày còn sống đấy, chứ tao mà thổi là mày chết mẹ mày rồi
Chúng nó tưởng em con ông cháu cha cấp lớn hoặc là thanh tra cải trang nên tha.
Em lên xe nổ máy rồi chú giao thông mới dám khép nép lại hỏi:
-Thế anh công tác bên nào ạ?
Em trả lời nhanh:
-Tao thổi kèn đám ma.
Rồi vít ga chạy mất tích ... Lòng đầy hoan hỷ. 



(sưu tầm)

Lời xin lỗi của BTC CLB Bohemia

Thân gửi các bạn Dân Tiệp CLB văn học-nghệ thuật Bohemia,
Vì sự cố ngoài mong muốn, BTC bị lưu lại đảo CÔ TÔ tới tận tối thứ sáu, ngày 31.7 và vì trên đảo mạng internet, tel. hoạt động không ổn định nên chúng tôi đã không gửi được đến tất cả các bạn thông tin về việc hoãn sinh hoạt tháng 7.2015.
Thay mặt BTC chúng tôi xin thành thật xin lỗi và dự kiến sẽ tổ chức trở lại vào ngày 28.8.2015, thứ sáu cuối cùng của tháng.
BTC sẽ thông tin đầy đủ trên Dân Tiệp, FB và gửi tin nhắn tới các hội viên.
Xin cảm ơn.



Sóng trên đảo Cô Tô
Du khách chờ trên cầu tàu trong mưa gió
Tàu HQ tiến vào giải cứu

Mặt trăng & Mặt trời

https://daikynguyenvn.com/van-hoa-nghe-thuat/mat-troi-va-mat-trang-cai-nao-quan-trong-hon.html