Pozdrav

Tady jsi doma, jen tady a nikde jinde je to tvá země, tobě patří a ty patříš k ní, jenom k ní.

Thứ Ba, 31 tháng 12, 2013

Tin buồn II

Anh Cảm, xây dựng CVUT Praha vừa cho biết:
Mẹ bạn Nguyễn Tuyết Nga (Hiển) 
học xây dựng ở Praha 1971-1978 đã tạ thế.
Lễ viếng được tổ chức ngày 2.1.2014 từ 13h00 - 15h00 
tại Nhà tang lễ bệnh viện Thanh Nhàn

Chủ Nhật, 29 tháng 12, 2013

Tin buồn


Dân Tiệp xin thông báo, 
anh Đàm Luyện, họa sỹ, lưu học sinh tại Tiệp Khắc 1972-1978,

thường trú tại thị xã Hà Đông mới mất.

Lễ viếng được tổ chức 
từ 13 - 16h00 ngày thứ hai 30.12.2013 
tại Bệnh viện Đa khoa Hà Đông.

(thông tin được anh Doãn Châu, a. Hà Toàn, UK báo qua điện thoại)

Thứ Tư, 25 tháng 12, 2013

Lễ hội 9 Hoàng Cầu


nhân ngày Noel & Năm mới 2014
Từ 18h30, ngày 27.12.2014


Để ưu tiên cho khách hàng tổ chức Noel & Năm mới 2014, Nhà hàng bia Séc - Bohemia, 9 Hoàng cầu đã tổ chức đón chung các ngày lễ trên vào 18h30, 27.12.2013 cùng sinh hoạt câu lạc bộ Bohemia có sự tham gia của các cổ đông nhà hàng. Chương trình văn, thể, mỹ hấp dẫn, phong phú tới 22h00 (phí vào cửa 100.000đ/người):

Chương trình mở đầu bằng một làn dân ca quan họ mượt mà của CLB Thái Thịnh của chị Trung





Với sự tham gia của nhiều thành phần hội viên 
1- Sinh hoạt CLB văn học-nghệ thuật Bohemia

    Phần bốc thăm trúng thưởng:
         *  Giải độc đắc: 01 chai rượu vang Tiệp Khắc, 20 thẻ bia ưu đãi
         *  Giải nhất:       01 chai rượu vang Tiệp Khắc, 5 thẻ bia ưu đãi
         *  Hai giải nhì:    01 Sách văn học, 5 thẻ bia ưu đãi
         *  Ba giải ba:      01 Sách giới thiệu ẩm thực Séc, 3 thẻ ưu đãi
         *  Bốn giải tư:    03 thẻ bia ưu đãi
         *  10 giải khuyến khích: 02 thẻ bia ưu đãi
        * 03 qùa tặng (hội viên có nhiều cống hiến cho sự nghiệp CLB Bohemia) là 03 chai rượu vang Tiệp Khắc. 
Rất nhiều voucher của nhà tài trợ BOO (BÒ SỮA) cho các cháu tuổi teen tổng trị giá tới 2.500.000đ   
Trong khi người quan họ tiếp tân, dẫn chương trình
 



2- Thi uống bia nhanh:

              * Giải nhất:    500.000đ (voucher) sử dụng tại nhà hàng

OPEN rất hấp dẫn và kịch tính với sự tham gia của bạn Michal - CH Séc


Nhà thơ Quế Tuyết, bạn Đang (giải ba 4,91 giây)
Màn biểu diễn của Michal (giải nhất 4,82 giây), Quế Tuyết (giải nhì 4,85 giây)
 
              * Giải nhì:      300.000đ (
voucher) sử dụng tại nhà hàng
              * Giải ba:       200.000đ (
voucher) sử dụng tại nhà hàng
              * Giải tư:       10 thẻ bia ưu đãi
              * Giải khuyến khích: 5 thẻ bia ưu đãi.

Tình huống bất ngờ khi có hai bia thủ nữ xin tham gia:


Và kết quả chị Hảo đã thắng giải nhất, 8,32 giây (một chai wine đỏ của Tiệp Khắc)
Một giải nhất cho hạng chuyên nghiệp (nhân viên nhà hàng, nhân viên hệ thống bia Séc, các chuyên gia có tên tuổi trong lĩnh vực công nghệ bia): 500.000đ (voucher) sử dụng tại nhà hàng.
anh Vương (giải nhất 5,40 giây), anh Thắng (giải nhì 6,40 giây)
CLB tôn vinh ba hội viên tiêu biểu của năm 2013
bác Hồng (VTV), anh Bích Câu (Phó chủ nhiệm CLB), anh Dũng Hà Đông (ca sỹ quần chúng)
ba chai rượu wine Tiệp Khắc
Các bia thủ lên nhận giải thưởng, chung vui với CLB
Lời cảm ơn của nhà thơ Quế Tuyết tới ban tổ chức
Ban chủ nhiệm xin chân thành cảm ơn và xin chúc các hội viên 
sang năm 2014 may mắn, hạnh phúc, thành đạt.
Hẹn gặp lại vào lần sinh hoạt 28.2.2014 
(tháng 1.2014 sát Tết nên CLB không tổ chức)

Thứ Ba, 24 tháng 12, 2013

LUẬN VỀ CHỮ HỌC

1. Học cách làm sạch cơ thể khi tắm rửa gọi là học kỳ.
2. Học những điều vô ích, làm phí phạm thời gian tiền của gọi là học phí.
3. Học những điều bậy bạ vô bổ, không đúng chỗ gọi là học bạ.
4. Học cách trò chuyện trong giao tiếp gọi là học trò.
5. Học nêm nếm thức ăn, thức uống gọi là học vị.
6. Học cách dậy đúng giờ, chống ngủ gà ngủ gật gọi là học thức.
7. Học cách làm đồ giả gọi là học giả.
8. Người già đi học gọi là học cụ.
9. Bảy điều cần phải học gọi là thất học.
10. Học đang vô, tiếp thu tốt gọi là vô học.
11. Học lâu dài gọi là trường học.
12. Học về hàm răng (trong y khoa) gọi là học hàm.

Chủ Nhật, 22 tháng 12, 2013

Giáng sinh yên lành, Năm mới hạnh phúc
Veselé Vánoce a Šťastný Nový Rok
PF' 2014
 

Thứ Sáu, 20 tháng 12, 2013

GIẤY CHỨNG NHẬN “NGƯỜI’

Khi trên trái đất – không kể là nước nào – còn những người đối xử với nhau không bằng tình người, thì câu chuyện cảm động sau đây vẫn đáng đọc.
Trên đoàn tàu, cô soát vé hết sức xinh đẹp cứ nhìn chằm chằm vào người đàn ông lớn tuổi áng chừng đi làm thuê, hạch sách: 
- Vé tàu! 
Người đàn ông lớn tuổi lục khắp người từ trên xuống dưới một thôi một hồi, cuối cùng tìm thấy vé, nhưng cứ cầm trong tay không muốn chìa ra. 
Cô soát vé liếc nhìn vào tay anh, cười trách móc: 
- Đây là vé trẻ em. 
Người đàn ông đứng tuổi đỏ bừng mặt, nhỏ nhẹ đáp:
- Vé trẻ em chẳng phải ngang giá vé người tàn tật hay sao? 
Giá vé trẻ em và người tàn tật đều bằng một nửa vé, đương nhiên cô soát vé biết. Cô nhìn kỹ người đàn ông một lúc rồi hỏi: 
- Anh là người tàn tật? 
- Vâng, tôi là người tàn tật. 
- Vậy anh cho tôi xem giấy chứng nhận tàn tật. 
Người đàn ông tỏ ra căng thẳng. Anh đáp: 
- Tôi... không có giấy tờ. Khi mua vé cô bán vé bảo tôi đưa giấy chứng nhận tàn tật, không biết làm thế nào, tôi đã mua vé trẻ em. 
Cô soát vé cười gằn: 
- Không có giấy chứng nhận tàn tật, làm sao chứng minh được anh là người tàn tật? 
Người đàn ông đứng tuổi im lặng, khe khẽ tháo giầy, rồi vén ống quần lên - Anh chỉ còn một nửa bàn chân. 
Cô soát vé liếc nhìn, bảo: 
- Tôi cần xem chứng từ, tức là quyển sổ có in mấy chữ "Giấy chứng nhận tàn tật," có đóng con dấu của Hội người tàn tật ! 
Với khuôn mặt như quả dưa đắng, người đàn ông đứng tuổi cố giải thích: 
- Tôi không có hộ khẩu của địa phương, người ta không cấp sổ tàn tật cho tôi. Hơn nữa, tôi làm việc trên công trường của tư nhân. Sau khi tai nạn xảy ra ông chủ bỏ chạy, tôi cũng không có tiền đến bệnh viện giám định... 
Trưởng tàu nghe chuyện, đến hỏi tình hình. 
Người đàn ông đứng tuổi một lần nữa trình bày với trưởng tàu, mình là người tàn tật, đã mua một chiếc vé có giá trị bằng vé của người tàn tật… 
Trưởng tàu cũng hỏi: 
- Giấy chứng nhận tàn tật của anh đâu? 
Người đàn ông đứng tuổi trả lời là anh không có giấy chứng nhận tàn tật, sau đó anh cũng cho trưởng tàu xem nửa bàn chân của mình. 
Trưởng tàu ngay đến nhìn cũng không thèm nhìn, cứ nhất quyết nói: 
- Chúng tôi chỉ xem giấy chứng nhận, không xem người. Có giấy chứng nhận tàn tật chính là người tàn tật, có giấy chứng nhận tàn tật mới được hưởng chế độ ưu đãi vé người tàn tật. Anh mau mau mua vé bổ sung. 
Người đứng tuổi bỗng thẫn thờ. Anh lục khắp lượt các túi trên người và hành lý, chỉ có hơn 50 ngàn đồng, hoàn toàn không đủ mua vé bổ sung. Anh nhăn nhó và nói với trưởng tàu như khóc: 
- Sau khi bàn chân tôi bị máy cán đứt một nửa, không bao giờ còn đi làm được nữa. Không có tiền, ngay đến về quê cũng không về nổi. Nửa vé này cũng do bà con đồng hương góp mỗi người một ít để mua giùm, xin ông mở lượng hải hà, giơ cao đánh khẽ, nương bàn tay cao quý, tha cho tôi. 
Trưởng tàu nói kiên quyết: 
- Không được. 
Thừa dịp, cô soát vé nói với Trưởng tàu: 
- Bắt anh ta lên đầu tàu xúc than, coi như làm lao động nghĩa vụ. 
Nghĩ một lát, trưởng tàu đồng ý: 
- Cũng được. 
Một cụ già ngồi đối diện với người đàn ông đứng tuổi tỏ ra chướng tai gai mắt, đứng phắt lên nhìn chằm chằm vào mắt vị trưởng tàu, hỏi: 
- Anh có phải đàn ông không? 
Vị trưởng tàu không hiểu, hỏi lại: 
- Chuyện này có liên quan gì đến tôi có là đàn ông hay không? 
- Anh hãy trả lời tôi, anh có phải đàn ông hay không? 
- Đương nhiên tôi là đàn ông! 
- Anh dùng cái gì để chứng minh anh là đàn ông? Anh đưa giấy chứng nhận đàn ông của mình cho mọi người xem xem? 
Mọi người chung quanh cười rộ lên. 
Thừ người ra một lát, vị truởng tàu nói: 
- Một người đàn ông to lớn như tôi đang đứng đây, lẽ nào lại là đàn ông giả? 
Cụ già lắc lắc đầu, nói: 
- Tôi cũng giống anh chị, chỉ xem chứng từ, không xem người, có giấy chứng nhận đàn ông sẽ là đàn ông, không có giấy chứng nhận đàn ông không phải đàn ông. 
Vị trưởng tàu tịt ngóp, ngay một lúc không biết ứng phó ra sao. Cô soát vé đứng ra giải vây cho Trưởng tàu. Cô nói với cụ già: 
- Tôi không phải đàn ông, có chuyện gì ông cứ nói với tôi. 
Cụ già chỉ vào mặt chị ta, nói thẳng thừng: 
- Cô hoàn toàn không phải người! 
Cô soát vé bỗng nổi cơn tam bành, nói the thé: 
- Ông ăn nói sạch sẽ một chút. Tôi không là người thì là gì? 
Cụ già vẫn bình tĩnh, cười ranh mãnh, ông nói: 
- Cô là người ư? Cô đưa giấy chứng nhận "người" của cô ra xem nào... 
Mọi hành khách chung quanh lại cười ầm lên một lần nữa. 
Chỉ có một người không cười. Đó là người đàn ông trung niên bị cụt chân. Anh cứ nhìn trân trân vào mọi thứ trước mặt. Không biết tự bao giờ, mắt anh đẫm lệ, không rõ anh tủi thân, xúc động, hay vì lẽ gì.

Tiệc cưới con trai Bích FEL-CVUT

Tiệc cưới được tổ chức long trọng tại khách sạn ASEAN, Chùa Bộc ngày hôm nay 20.12.2013.
Xin giới thiệu với các bạn một số hình ảnh:



Phạm Nhung cmt sau khi xem Dân Tiệp

Nhung cmt (trên FB với tên Nhung Pham):
Gia đình Đỗ Hoà Bình về thăm VN thật là vui nhỉ, tiếc là thời gian tôi về VN cứ lệch với mọi ng, khi nào mọi ng qua Melbourne holiday thì báo cho tôi với nhé, cách đây khoảng 3 tháng chị Hoà Tuấn có qua Mel mà ko biết, cho tôi chúc gia đình Hoà Bình có nhg ngày holiday ở VN thật vui vẻ nhé. Hôm trước có buổi gặp gỡ của khoá 70-76, đồng niên cùng ông mà, sao ko có photo vậy, mấy chục năm ko thấy c Dung lớn, gặp nhau ngoài phố chắc chịu mất. 
Chúc ông & gia đình mạnh khoẻ, hạnh phúc, an lành, Merry Christmas and Happy New Year 2014!!!!!
(Hôm có cuộc gặp mặt 70-76  Do.honza không có máy ảnh và vui quá quên nhờ chụp. Thật tiếc vì không mấy khi gặp chị HOA. Chị có nhận của Do.honza một cuốn 3 cuộc đời...)

 

Thư Đỗ (Nguyễn) Mười gửi Đỗ Bình

Lâu quá không có dịp ngồi lâu ở máy tính !
Thân chúc Dân Tiệp luôn sống vui, sống khỏe (dù có thể thất bại lúc nầy lúc khác) và mãi mãi là Dân Tiệp nhá.
Nguyễn Mười.
P/S : Anh Đổ Bình ơi, không biết anh đang lang thang ở mô rồi ? Nếu có ở SG thì alô ngay nhá. Em chỉ cần vài giờ đồng hồ báo trước là có thể tập hợp Dân Tiệp để được gặp anh. Nếu "trà" thì ít nhất là "tam", còn "rượu" (bia) thì ít nhất phải là "tứ" anh nhỉ !  Em Mười - 0908808353

"Một ngày không có tiếng cười là một ngày lãng phí ."     C. Chaplin "

 CHUYỆN RẤT NGẮN.
 Mỗi chuyện có những áng văn rất ngắn gọn nhưng ý tưởng súc tích, khiến người đọc phải suy tư.
1. Mẹ tôi! (Vương thị Vân Anh)
       Mẹ tần tảo cho tôi khôn lớn, vai Mẹ nặng hơn khi tôi vào đại học.
       Ba năm đại học xa nhà, tuần nào tôi cũng viết thư cho Mẹ, Mẹ cầm thư tôi mà rớt nước mắt, vui thật nhiều nhưng Mẹ tôi có biết tôi nói gì với Mẹ đâu.
       Mẹ tôi không biết chữ!
  2. Lòng Mẹ  (Kangtakhoa)
       Nhà nghèo, chạy vay mãi mới được xuất hợp tác lao động, Thanh coi đó như cách duy nhứt để giúp đở gia đình. Nhưng ảo mộng chóng tan. Xứ người chẳng phải là thiên đường. Thanh chỉ còn biết làm quần quật và dành dụm từng đồng. Để nhà khỏi buồn, trong thư Thanh tô vẽ về một cuộc sống chỉ có trong mơ.
       Ngày về, mọi người mừng rỡ nhận quà, Thanh lại tiếp tục nói về cuộc sống trong mơ.
       Đêm. Chỉ có Mẹ. Hết nắn tay, nắn chân Thanh rồi Mẹ lại sụt sùi. Thanh nghẹn ngào khi nghe Mẹ nói: "Dối Mẹ làm gì! Giơ xương thế kia thì làm sao mà sung sướng được hở con!"
  3. Khóc dùm
      Cô bé đi học về muộn, ba mẹ rất lo.
       Khi thấy cô về, ba mẹ hỏi xem con đã đi đâu và làm gì?
       - Con dừng lại giúp bạn con ạ. Xe đạp của bạn ấy bị hỏng.
       - Nhưng con đâu có biết sửa xe?
       - Đúng ạ, nhưng con dừng lại để giúp bạn ấy khóc.
       Cũng như cô bé đó, không phải ai trong chúng ta cũng biết sửa xe đạp. Nhưng chúng ta biết chia sẻ những nỗi lo âu và sợ hãi. Cuộc sống là một con đường rất dài, sẽ còn nhiều lần gặp cảnh "hỏng xe" lắm. Chúng ta hãy cùng nhau chia sẻ và an ủi
  4. Sống ở đời (Phạm Quốc)
       Từ hồi còn học trung học, cha tôi có thói quen vặn đồng hồ chạy nhanh năm phút. Rồi vào đại học, ra trường, đi tìm việt làm, lập gia đình... cha tôi vẫn giữ thói quen như thế. Cha dạy tôi: "Phải luôn tôn trọng giờ giấc, và đừng để ai khó chịu vì mình chậm trể con ạ".
       Năm ngoái được thăng chức giám đốc, cha thay đổi thói quen đột ngột: cha vặn đồng cho chạy chậm năm phút. Tôi thắc mắc, hỏi tại sao, cha trả lời: "Phải nghiêm khắc với chính mình nhưng lại rộng lượng với người khác con ạ!"
  5. Bi kịch (Huỳnh Thanh Vân)
       Sạp anh chị ít khách vãng lai. ế ẩm, vốn cạn dần, nợ nần chồng chất. Anh mượn rượu giải sầu, sanh tật đánh vợ. Chịu đòn không thấu, chị làm đơn ly hôn. Bạn bè giải hoà, góp tiền cho chị mượn vốn không lãi. Chị bỏ hàng, chia giá sỉ cho người bán lẻ đầu chợ, nhờ vậy đắt khách. Anh bỏ rượu, giúp vợ tần tảo năm, sáu năm dài, nợ trả xong, nhà có đồng ra đồng vào, con cái học giỏi. Chị vui chưa kịp nở nụ cười, cơn đau ập đến... Cầm đơn thuốc trong tay chị ước gì mình dốt, không biết đọc hai chữ: ung thư.
  6. Đôi mắt
       Có một cô gái không may bị mù, quen biết một chàng trai, 2 người cùng yêu nhau, dến một ngày cô gái nói với chàng trai: "Khi nào em nhìn thấy được thế giới, em sẽ lấy anh". Rồi đến một ngày kia cô gái được phẩu thuật mắt và cô đã nhìn thấy được ánh sáng. Chàng trai hỏi: "Bây giờ em đã thấy được cả thế giới, em sẽ lấy anh chứ?"
Cô gái bị ngẩn ngơ choáng váng khi thấy chàng trai cũng bị mù như mình. Cô ta từ chối anh. Chàng trai ra đi trong nước mắt và nhắn lại rằng: "Hãy giữ gìn cẩn thận đôi mắt của mình em nhé, vì đó là món quà cuối cùng anh có thể tặng em".
(Sao anh ta lại thế, chỉ cho đi một con mắt thôi chứ! Hình như là dân đi Tiệp về thì phải?) BBT

Gặp lại bạn bè (Đỗ Hòa Bình)

Cùng sống, học tập tại Tiệp Khắc từ năm 1971, trải qua bao thăng trầm những người bạn Dân Tiệp lại có dịp gặp nhau khi Đỗ Hòa Bình và phu nhân vừa trở về từ Canada - USA thăm quê hương tại Nhà hàng bia Séc, 9 Hoàng Cầu, Hà Nội.
Ngày 19.12 nhận được tin anh Nguyên từ Hải Phòng ngay lập tức đi taxi về Hà Nội (gần 22h00 mới tới nơi). Các anh chị khác đang họp hành, công tác cũng dành thời gian để tụ tập tới...1h00 sáng. Ngày 20.12 cuộc gặp mặt tiếp theo diễn ra tại trụ sở công ty của anh Hà Huy Toàn.
Ngay lúc này BBT chưa kịp ghi chép lại đầy đủ sự kiện hiếm có đó. Thay vào chúng tôi xin gửi tới các bạn hữu Dân Tiệp một số hình ảnh và sẽ còn cập nhật thêm trong các ngày tới.
Chúc gia đình Đỗ Hòa Bình có được những ngày nghỉ phép thăm gia đình, quê hương thật vui vẻ và gặp nhiều may mắn:









Thứ Ba, 17 tháng 12, 2013

CẬU LÀ AI NHỈ?

Ngày trước, bạn mình làm thư ký cho giám đốc Sở. Có một vụ việc vở lỡ, sếp dính nặng, xin bạn mình gánh hộ hết sai phạm. Bạn mình vào tù. Sếp bị khiển trách rồi ổn. Ba năm sau, bạn mình hết án, hí hửng đưa vợ đến ra mắt sếp để nối việc, vì nghĩ, chuyện này với sếp là chuyện vặt, dù sao cũng là cái nghĩa, cái ơn sâu, “Lê Lai cứu Chúa”. Vừa tới cửa, bạn mình vừa ngoạc mồm ra cười, chưa chào thì sếp hỏi:
-Cậu là ai nhỉ? Mình có khách nhé.
Sếp đóng cửa.
Bạn mình hận. Nhưng im lặng.
Tức chí bấm chí. Người ta nói, quân tử trả thù 10 năm chưa muộn. Nhưng bạn mình đến 15 năm sau, với biết bao gian khó, từ hai bàn tay trắng, vươn lên thành một đại gia có tên tuổi trong kinh doanh, một nhà thầu lớn.
Nhờ trúng được một dự án cấp Quốc gia, hôm khởi công, có các Cụ to ngất về dự. Bất ngờ, bạn mình nhận ra ông sếp ngày xưa, giờ đã lên tới lãnh đạo cấp Cục. Hình như thấy bạn mình trở thành Đại gia, lại anh anh em em với các Cụ, ông sếp kia mò tới, giả lả với bạn mình, kêu tên, kêu tuổi, nói, ôi trời ơi, hóa ra anh à, anh khỏe không, làm ăn phát đạt quá nhỉ, lại chủ cả công trình cấp quốc gia thế này vinh dự cho địa phương ta có người con như anh. Trước mặt bá quan văn võ, bạn mình hỏi lạnh tanh:
-Cậu là ai nhỉ?
Ông sếp cũ miệng đang há ra chợt méo xệch về một bên, rồi lủi thẳng.
Là đại gia xây dựng, mặc nhiên muốn trúng thầu thì phải quan hệ, chung chi, quân xanh quân đỏ, lách luật, hợp tác, dựa vía, dựa thế, ngọt bùi cay đắng có cả.
Phải đến 29 tết, may ra bạn mình mới ngớt việc. Hai thằng kiểu gì cũng gặp nhau, chén chú chén anh, tổng kết nhiệm kỳ năm. Năm vừa rồi cũng thế. Cũng đã chiều 29 tết. Hai thằng đang ngồi thì bạn mình nghe cú điện thoại. Vâng vâng dạ dạ xong, mình thấy bạn mình không được vui. Hỏi, có chuyện gì. Bạn mình cười mếu, nói, bỏ mẹ ông ạ, mình đã đi hết lượt quà tết các sếp, thăm hết lượt, chúc tết hết lượt, tưởng xong, ai ngờ sót mất một ông. Thì sao? Sao nữa, ông ấy vừa gọi, nói, bác chúc chú năm mới dồi dào sức khỏe, làm ăn tấn tới, hạnh phúc và thành đạt. Mình nói, hay quá nhỉ. Bạn mình nói hay gì, ông ấy nói tiếp, mấy năm rồi anh em sát cánh bên nhau, bác bên chú, năm tới có lẽ chú đã khỏe, mạnh chân mạnh tay, chắc không cần bác giúp nữa nhỉ, thế là bác cũng vui nhé. Chúc chú thành công. Mình lại nói, thì đúng quá, ông đang làm ăn tấn tới mà. Bạn mình nói, ý văn học đấy ông ạ, ông là trưởng thôn sao ngu thế, nói vậy là ý văn học, rằng, tại sao tết này mày không thăm tao, không chúc tết tao, thì từ giờ, tao cạch mặt mày, không dự án dự iếc, công trình công triếc, trúng thầu trúng thiếc, vay nợ vay niếc…ông hiểu không? Mình vẫn ngớ ra. Bạn mình đứng dậy. Tôi phải đi ông ạ, phải bằng mọi cách có mặt tại nhà bác ấy trước giao thừa.
Hai ngày sau, mồng 2 tết, mình gặp lại, hỏi hôm đó ra nhà ông ấy chúc tết trước giao thừa chứ. Bạn mình gật đầu, nói, tới cổng, ông ấy ra nhìn qua cánh cổng sắt rồi hỏi: Cậu là ai nhỉ. Rồi quay vào. Bạn mình cố gọi mà không được. Bạn mình đứng trong mưa, phát khóc, may có vợ ông ấy ra, bạn mình nói, em lạy chị, chị nhận quà tết giúp em, anh chị mà không nhận quà, em thà đứng đây suốt đêm. Bà ấy hỏi: Cậu là ai nhỉ? Mình nói, dạ ai cũng được hết, mong chị…May bà ấy cầm quà.
Mình hỏi, giờ làm sao? Bạn mình nói, năm tới sẽ là năm khó khăn chứ sao nữa.
Mình lại hỏi, cầm quà rồi, coi như vẫn chúc tết rồi, có gì khó khăn nữa.
Bạn mình nói, quà tết có thì có rồi, nhưng chậm cũng chết ông ạ. Họ nói, a ha, thằng này coi nhà mình loại vứt đi mới đến muộn vậy mà. Nhưng đi tết sớm quá, họ cũng nói, a ha, thằng này coi mình là khách đối tác vòng ngoài nên đi sớm cho xong việc đấy mà. Cực ông ạ.
Mình chia tay bạn, tần ngần bước, ước, giá như bạn bè mình chúng nó cố lên, làm thật to, thật to, to như Vua, rồi có hôm nó nhớ đến mình về thăm nhỉ? Chà chà, Vua về thăm trưởng thôn Khoai Lang là hơi bị oách.
Mình sẽ bước ra, nhìn thằng bạn Vua của mình, hỏi:
-Cậu là ai nhỉ?
Đã. Sướng như ăn khoai lang luộc chấm mật mía thời bao cấp
He he.

ANH CỨNG QUÁ CƠ.

Sếp châm điếu thuốc:
-Nói sơ qua xem nào
-Dạ. Kết luận thanh tra khẳng định nội dung tố cáo sếp cả về sai phạm chiếm đất công làm đất tư, cả về việc ký một vài quyết định làm mất của dân gần 100 hecta ruộng lúa, cả việc sếp quan hệ bất chính với cô nhân viên văn phòng, cô ấy sinh con, và chồng cô ấy đã gửi mẫu xét nghiệm, đúng là con sếp…và một vài việc khác nữa…Theo như thông tin nắm được, việc bố trí cho sếp ở vị trí mới sẽ không thể thực hiện, nặng thì cách chức, nhẹ thì cảnh cáo và nghỉ hưu.

-Kết luận thanh tra có rồi?
-Vâng.
-Dự thảo thanh tra chứ?
-Vâng. Dự thảo ạ.
-Một số báo cũng chuẩn bị viết bài về những tiêu cực của tôi nhỉ?
-Vâng ạ. Các phóng viên đang săn lùng thanh tra để xin báo cáo kết luận. Nhưng về nguyên tắc, kết luận thanh tra đang dự thảo vì thế chưa công bố.
-Uống nước đi. Đúng 2 giờ chiều lên gặp anh Năm. Đúng 4 giờ chiều tới gặp chú Mười. Đúng tối nay, tôi đã hẹn, chúng ta gặp chị Sáu.
Gặp anh Năm:
-Thôi, khỏi cần tình bày, mày làm quản lý như thế là chết…Tao nghe chúng nó báo cáo rồi. Khó gỡ đấy.
Sếp lại châm điếu thuốc:
-Nếu anh Năm thấy khó gỡ thì em về, có gì em sẽ báo cáo hết với cấp trên. Em sẽ báo cáo trung thực về khuyết điểm của em.
-Khoan..Từ từ…Trung thực là trung thực thế nào. Chú làm vậy là chú có ý ám chỉ rằng, báo cáo của chú sẽ giết anh luôn chứ gì.
-Không dám anh Năm. Chẳng qua mấy vụ lẻ tẻ đó có anh Năm bút phê thì em mới dám…
-Thôi được, về đi. Để tao nói bên thanh tra xem xét lại nội dung, cắt bớt, và sẽ công bố sau đại hội, được chưa?
-Mang ơn anh Năm
Gặp chú Mười.
Sếp lại châm điếu thuốc:
-Báo cáo chú Mười, mấy tờ báo…
-Tao biết rồi…Nhân chứng vật chứng như thế, báo chí nó muốn viết là phải..
-Vâng. Cháu cũng nghĩ là chú Mười ủng hộ cho báo chí vạch khuyết điểm của cháu trước đại hội. Cháu cám ơn chú Mười. Cháu về.
-Cái gì thế? Mày đến nói câu ấy rồi về là sao?
-Dạ. Thì cháu sẽ gặp các nhà báo, thú nhận, thẳng thắn, trung thực mọi khuyết điểm của cháu thôi…
-Khoan..Từ từ…Trung thực là trung thực thế nào. Mày làm vậy là có ý ám chỉ rằng, báo cáo của mày sẽ giết tao luôn chứ gì.
-Thì mấy vụ lẻ tẻ đó, không có bút phê của chú Mười, cháu sao dám quyết.
-Thôi được, để tao gọi mấy tờ báo, tao sẽ ủng hộ nó đăng bài, nhưng đăng sau đại hội, được chưa?
-Dạ. Mang ơn chú Mười.
Gặp chị Sáu.
Sếp lại châm điếu thuốc:
-Xin lỗi chị Sáu, việc vỡ lở ra như vậy, căn biệt thự mới sang tên cho chị Sáu em xin lấy lại. Coi như em mắc lỗi với chị. Em sẽ trung thực báo cáo với cấp trên về tất cả những khuyết điểm.
-Khoan..Từ từ…Trung thực là trung thực thế nào. Cậu làm vậy là có ý ám chỉ rằng, báo cáo của cậu sẽ giết chị luôn chứ gì.
-Dạ đâu dám thế. Mấy cái dự án biệt thự lẻ tẻ nếu không có chữ ký của chị, em đâu dám tung hoành.
-Thôi được, cái này để chị nói giúp, làm gì thì làm, cứ sau đại hội là được nhỉ?
-Dạ. Mang ơn chị Sáu.
Đại hội xong, với chức vụ rất cao, tay thư ký cười cười nhìn sếp:
-Công nhận, em không ngờ anh cứng quá cơ sếp ạ. Vào em, gặp mấy ông mấy bà, em vãi linh hồn
Sếp châm điếu thuốc:
-Cứng gì…Lần đó, mày không thấy đâu, tao mềm oặt ra.
-Vâng ạ.
-Mày biết vì sao tao cứng không?
-Có thể do…cơ địa
-Ngu lắm con ạ. Khi đã gia nhập vào lợi ích nhóm, nếu phải hy sinh là hy sinh tất, chứ không thể chết, hiểu chứ?
-Vâng ạ. THÀ HY SINH CHỨ KHÔNG CHỊU CHẾT

Chủ Nhật, 15 tháng 12, 2013

Học tiếng Séc miễn phí

Sau nhiều lần lỗi hẹn, lớp học tiếng Séc miễn phí do CLB Văn học-nghệ thuật Bohemia kết hợp với CLB giao lưu văn hóa ngôn ngữ (thành viên Hội hữu nghị Việt - Séc) đã khai giảng buổi học đầu tiên tại Nhà hàng bia Séc - Bohemia số 9 Hoàng Cầu. Với tôn chỉ, mục đích phi lợi nhuận, lớp tiếp nhận tất cả các học sinh mọi lứa tuổi, trình độ có mong muốn hiểu biết về CH Séc thông qua ngôn ngữ Bohemia. Đến với khóa học các bạn không chỉ học tiếng Séc trong không gian mở mà còn hiểu biết thêm về CH Séc, đất nước, con người, ẩm thực, phong tục tập quán...
Các buổi học bắt đầu từ 9h30 đến 11h30 các ngày chủ nhật (trừ ngày lễ, Tết).
Lớp học đang nhận được sự quan tâm, khích lệ của Đại sứ quán CH Séc tại Hà Nội.
Giảng viên chính là anh Nguyễn Tiến Hưng, phụ giảng anh Ondrej - Nam (NCS ngôn ngữ Việt), anh Đỗ Ngọc Việt Dũng.
Tel. liên hệ: a. Hưng 0983312256, a. Dũng 0903404328, Ondrej Nam 01694560487
Xin giới thiệu với các bạn một số hình ảnh đầu tiên của lớp học tại 9 Hoàng Cầu:





Một buổi sinh hoạt ngoại khóa của lớp tại Tràng An, Ninh Bình (mọi chi phí đều Campuchia):